Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện
Chương 17 :
Ngày đăng: 17:06 30/04/20
Edit + Beta: Mạc Khinh Vũ
Hôm sau.
Sau 12 giờ trưa, trong phòng triển lãm tập đoàn họ Diệp.
Giám đốc bộ kế hoạch Lý Dĩ San đứng trên sân khấu, lần này là buổi trình bày kế hoạch của công ty về dự án “Địa Vương” sắp tới.
Tuy rằng hạng mục “Địa Vương” tuy rằng còn chưa lấy được, nhưng tập đoàn họ Diệp sớm đã nghĩ rằng mình tất sẽ có được. Bởi vậy, bởi tổ chức buổi họp sớm hôm nay.
Sau khi giới thiệu đơn giản, Lý Dĩ San cầm microphone, rất chờ mong tuyên bố.
“Hiện tại, hoan nghênh các nhân viên bộ kế hoạch chúng ta triển lãm một chút phương án thiết kế cho mọi người thấy…”
Tức khắc, mọi người dưới sân khấu, tinh thần phấn chấn lên.
Người trình bày kế hoạch đầu tiên bắt đầu triển lãm.
Khóe môi Lý Dĩ San treo lên nụ cười công thức hóa, thong dong xuống sân khấu.
“Chị Lý!” Có người nhỏ giọng gọi cô.
Ánh mắt Lý Dĩ San sáng ngời, bước nhanh đến nơi phát ra tiếng gọi, ngồi xuống.
“Quỷ linh tinh.”
Mà Vân Khuynh bị cô ấn trán, mắt đẹp lưu chuyển, không chút nào để ý, ngược lại nghịch ngợm chớp mắt.
“Em đó.” Lý Dĩ San bị nàng chọc cười. “Chuẩn bị thế nào rồi?”
Vân Khuynh ngước mắt, nghiêm túc nói: “Cam đoan làm chị chấn động.”
“Ân?” Lý Dĩ San nhạy bén nhận ra một tia quái dị, nhưng lại không thể nói ra lời.
Vân Khuynh rũ mắt, che đi ánh sáng kỳ lạ trong mắt: “Không có việc gì.”
……….
Mà lúc này, không ít người dưới sân khấu, cũng nhìn thấy động tác của hai người.
Không ít nhân viên cảm thán, không nghĩ tới, nửa tháng ngắn ngủi, đại tiểu thư nghiễm nhiên đã thành tâm phúc của chị Lý.
Phải biết rằng, giám đốc Lý bộ kế hoạch, là nữ cường nhân lừng lẫy nổi danh của tập đoàn họ Diệp, tuy tính cách không tồi, nhưng là một người cuồng công tác, với cấp dưới, yêu cầu vô cùng khắc nghiệt.
Không nghĩ tới, đại tiểu thư có thể chinh phục “người đàn bà thép” này.
Nhưng, cũng khó trách được. Mọi người không phải người mù, tự nhiên có thể nhìn ra, mấy ngày này, biểu hiện lúc thực tập của Vân Khuynh thật sự đáng giá để được thưởng thức.
Kế hoạch này, một chút cũng không kém!
Thậm chí có thể nói là, kinh diễm.
Nhưng, Diệp Âm Âm này làm sao làm được?
Người liên quan dưới đài dần chìm đắm trong triển lãm.
Chỉ có hai người, sắc mặt ngày càng không thích hợp.
“Phần trình bày của tôi đến đây là hết, cảm ơn mọi người.”
Theo lời kết thúc, một tràng vỗ tay vang lên.
Chỉ thấy khuôn mặt tuấn tú của Diệp Bỉnh Hiên tràn đầy ý cười, sủng nịch nhìn Diệp Âm Âm.
Mọi người đều thấy, thái độ của tổng giám đốc Diệp! Tức khắc, tiếng vỗ tay to hơn, thậm chí còn có người huýt sáo.
Gương mặt Diệp Âm Âm ửng đỏ, hiện ra thần thái thẹn thùng, cô ta liên tục nói cảm ơn, muốn đi xuống.
“Thật là một triển lãm làm mắt mọi người sáng ngời, ý nghĩ thiết kế cũng rất khó gặp. Tôi thấy, vị vừa trình bày này, không bằng ở lại để chúng ta giới thiệu một chút?”
Giọng nữ thanh thoát lạnh lùng vang lên.
Vân Khuynh ở trong ánh mắt kinh ngạc của mọi người, bỗng chốc đứng lên, thẳng tắp nhìn về phía Diệp Âm Âm, trong mắt, là một mảnh lạnh lẽo.
Lời nói vừa dứt, liền thấy nhân nhi trên sân khấu trắng mặt, run giọng nói:
“Chị… chị có ý gì?”
Dưới sân khấu, mọi người cũng khó hiểu.
Lời này của Vân Khuynh, có cất giấu đao kiếm, chẳng lẽ, cô ấy thấy Diệp Âm Âm có uy hiếp, cố ý gây khó dễ?
Này… không thể nào?
Hai người quan hệ không tồi, sao có thể?
Vân Khuynh đương nhiên chú ý tới ánh mắt quái dị của mọi người, nhưng nàng lại làm như không phát hiện, cười nhạt ra tiếng.
“Tôi chỉ thấy kỳ quái, vị này có phải có tâm linh cảm ứng với tôi hay không. Nếu không, tại sao cùng ý tưởng tôi từng có không mưu mà hợp.”
Nàng lạnh lùng liếc Diệp Âm Âm: “Cô có dám khẳng định, kế hoạch này, xuất phát từ ngòi bút của mình hay không? Hay là, cô ăn trộm?”
Lời còn chưa dứt, Diệp Âm Âm đã thất thanh kêu lên: “Vân Khuynh, chị, chị đừng ngậm máu phun người!”