Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện

Chương 182 :

Ngày đăng: 17:08 30/04/20


《Chương 182》



DÂN QUỐC TUYỆT LUYẾN: CÔNG LƯỢC QUÂN PHIỆT MÁU LẠNH (6)



Editor: Dương Gia Uy Vũ



🌸🌸🌸🌸🌸🌸🌸🌸🌸🌸🌸🌸🌸



Hàng mi dài của nàng run lên, trịnh trọng nói.



"Tôi... Có thể trở thành lưỡi dao sắc bén trong tay thiếu soái, vì ngài mà mở đường."



Lục Thiếu Ngự hiếm khi ngẩn ra, ánh mắt thâm trầm.



Vân Khuynh mím môi --



Mặc dù nàng vì nhiệm vụ mà đến, nhưng nhiều khi vì báo thù, trời xui đất khiến lại trở thành "Lão đại" của một đám người.



Vậy thì... Tất nhiên sẽ không cô phụ những người đã ỷ lại này.



Hiện giờ đang là loạn thế, Hoa Quốc loạn trong giặc ngoài, mưa gió nổi lên.



Nàng đương nhiên có thể chỉ cần lo thân mình, nhưng nàng lại càng hy vọng có thể vì Trung Hoa góp một phần lực.



Vân Khuynh nghĩ vậy, ánh mắt càng thêm trịnh trọng.



Nàng nhìn người đàn ông lạnh lùng trước mặt, lại đột nhiên cong khóe miệng --



Vân Khuynh nhớ tới kết cục hắn thủ thành mà chết ở thế giới nguyên bản.



Trong "Tin tức thế giới", chỉ là những dòng chữ ít ỏi, nhưng nàng biết...



Kháng Oa*, cứu nước, chính là kiên trì và tín ngưỡng của người yêu ở kiếp này.



* "Oa": ý chỉ Nhật Bản. (từ giờ mình sẽ edit là "Nhật" luôn cho dễ đọc)



Vân Khuynh cũng hy vọng, có thể đứng ở bên cạnh hắn, cùng vượt qua con đường gian nan này.



Truyện chỉ đăng duy nhất trên Wattpad @DuongGiaUyVu



Vì thế, lúc này.



Nàng bình tĩnh nhìn vào mắt Lục Thiếu Ngự, chờ đợi hắn chấp nhận sự quy phục của nàng.



Tầm mắt giao nhau, người đang ông lạnh lùng lại đột nhiên cong khóe môi mỏng: "... Được."



Giây tiếp theo.



Hắn lại đột nhiên vươn tay về phía Vân Khuynh.



?



Nàng nháy mắt, mới kịp phản ứng --



Thời kỳ này, lễ nghi bắt tay của phương Tây truyền đến dường như đã trở thành phong trào xã giao mới.



Lễ nghi như vậy...



Vân Khuynh cong môi đầy vi diệu, phối hợp đưa bàn tay mềm qua.



Sau đó, hai tay giao nhau.



Vẻ mặt Lục Thiếu Ngự lạnh nhạt, thời điểm nắm tay, lại tựa như mang theo lực độ muốn giam cầm.




"Song Song, cậu cảm thấy Lâm Nam có sai không?"



Lúc này, một hội chị em đang tụ tập tại quán cà phê liền có người nhắc tới đề tài này.



"...A?"



Hứa Song Song sửng sốt, có chút phản ứng không kịp: "Cái gì?"



Cô gái đang hỏi kinh ngạc nói: "Mình đang nói nam chính của《 Thanh Thành Phi Hoàng 》đó, cậu không biết sao?"



Hứa Song Song mờ mịt lắc đầu --



Từ đêm bị kinh hách đó, hơn nửa tháng nay, cô đều ở trong nhà "Dưỡng thương", căn bản không để ý đến chuyện bên ngoài.



Thấy thế, mấy cô gái còn lại trêu ghẹo cô không hỏi thế sự, lục tìm mấy tờ 《Thời Báo Tân Dân 》 đưa tới.



Hứa Song Song không chút để ý mà nhận lấy, lại dần dần mơ hồ.



Chỉ là... Sau khi xem xong, cô lại dâng lên một loại cảm giác cổ quái.



Đang nghĩ, mấy bạn gái lại hỏi: "Nè, cậu cảm thấy Lâm Nam thế nào?"



"Mình cảm thấy hắn thật quá đáng..."



"Đúng đó, cậu biết không, gần đây mới xuất hiện một từ ngữ mới gọi hắn là " phượng hoàng nam* ", mình cảm thấy thật đúng là chính xác..."



* Phượng hoàng nam:là khái niệm dùng để chỉ một người đàn trưởng thành trong hoàn cảnh nghèo khó, sau khi cố gắng học tập thì có ý muốn đến thành phố lớn, từ một vùng núi hẻo lánh muốn bay lên thành phượng hoàng, mang đến hy vọng cho gia đình, đa số bọn họ sẽ chọn kết hôn với một đối tượng giàu có hoặc người thành thị.



Ngoài ra kiểu người này còn có xu hướng đứng về phía người nhà của mình thay vì vợ, thường không thể nhẫn tâm cự tuyệt sự phiền phức mà anh chị em cha mẹ mang lại (giống như kiểu đàn ông không biết bênh vực vợ mình, để mặc vợ bị người nhà ức hiếp) - (theo baike)



Hứa Song Song ấp úng mà nghe, chỉ hàm hồ đáp lại.



Thấy bạn bè toàn bộ đều phản đối thái độ của "Lâm Nam", không biết vì sao, cô lại không nói hùa theo được.



Bởi vì, "Lâm Nam" này, cho cô một loại cảm giác quen thuộc đến kỳ lạ...



Sau buổi hẹn, Hứa Song Song có chút mất hồn trở về Hứa công quán.



Lại thấy Cốc Bách Phong đang ở trong thư phòng của nàng chỉnh sửa bản thảo.



Chỉ trong chớp mắt, Hứa Song Song không khỏi buột miệng thốt ra: "Lâm Nam!"



____________________



Lời tác giả:



PS.



- - Sao lại gọi là "Hắc Hồ"?



Khuynh Khuynh: Lục thiếu soái, đặt cho cái tên đi.



Lục Thiếu Ngự: Hắc Hồ.



Khuynh Khuynh: Vì sao?



Lục Thiếu Ngự: Bởi vì thủ lĩnh là một tiểu hồ ly lòng dạ hiểm độc.



^-^-^-^-^-^-^-^-^-^-



Lời Editor: tui bị mê bài "Ký thê thư" của Tây Qua Jun hát ><