Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện

Chương 225 :

Ngày đăng: 17:09 30/04/20


Hắn dính lên người thiếu nữ, môi máu hé mở.



Nàng lặng lẽ dựa sát vào hắn, vừa nghe hắn giáo huấn, vừa quét mắt khắp phòng học.



Trong chớp mắt.



Học sinh nào bị cặp mắt mỹ lệ u tĩnh kia liếc qua đều không tự chủ được mà run lên.



Chỉ cảm thấy trong lòng dâng lên lạnh lẽo quỷ dị.



Một đám đều im miệng một cách kỳ lạ.



Ngay cả Hiên Viên Vũ cũng cảm thấy không thoải mái mà nhíu mày, Đồng An Khả đột nhiên siết chặt góc áo.



Không khí bỗng nhiên trở nên an tĩnh, vắng lặng như tờ.



Vân Khuynh giương khóe miệng, độ cong bên môi đầy vi diệu.



Giây tiếp theo.



Lại lạnh nhạt nói: “Lão sư.”



Ặc.



Hử!?



Lập tức tất cả mọi người đều ngây dại.



Quay đầu lại nhìn mới phát hiện ——



Lão sư Triệu Thành Chu của ban toán học đang đứng cạnh cửa?



Mà bên cạnh còn có Chủ Nhiệm Giáo Dục Ngô Hoành.



“Ha ha.” Trước mắt bao người, Triệu Thành Chu có chút khó xử, vội nói với Ngô Hoành.



“Chủ nhiệm, ngài đừng so đo với mấy đứa học sinh…”



Ngô Hoành lại khoác khoác tay: “Không có việc gì, tôi cũng tò mò rốt cuộc là sai chỗ nào đây?”



Ông ta nói vậy nhưng kỳ thật trong lòng vẫn có chút không vui, không khỏi nhìn Vân Khuynh một cái.



“Đề này là tôi ra, em học sinh này, không bằng em nói xem chỗ nào có vấn đề?”



Vừa dứt lời, không khí lập tức trở nên khẩn trương.



Một đám học sinh đang vây xem cũng không dám lên tiếng.



Ngay cả Đồng An Khả…



Cô ta lén liếc Vân Khuynh một cái, trong lòng vô cùng vui mừng!



Không nghĩ tới.



Đối phương lại chọc phải Chủ Nhiệm Giáo Dục.



Đúng là tự gây nghiệt!



Thẩm Vân Khuynh, cậu chờ chết đi!



Đồng An Khả yên lặng nguyền rủa, ánh mắt lộ ra vẻ vui sướng khi người gặp họa.



Bên kia.



Vân Khuynh lại bình tĩnh giương môi lên.



Tiếp theo, nàng lễ phép gật đầu với Ngô Hoành: “Dạ.”
Rồi lại lơ đãng kéo tới mấy tiếng hút khí.



Thời khắc đó, Đồng An khả thấy được sắc mặt kinh diễm của Hiên Viên Vũ đã nhịn không được mở miệng.



“Không, không thể nào!”



Cô ta đi tới trước mặt Ngô Hoành: “Chủ nhiệm, có phải thầy nghĩ sai rồi hay không…”



Ngô Hoành nhíu mày, hoàn toàn không thể hiểu được học sinh này bị làm sao.



Mà Vân Khuynh bỗng dưng bị cắt ngang khi đang trao đổi ánh mắt với người yêu đúng lúc “Giải thích”.



“Ngô lão sư, đáp án câu hỏi phụ của bạn học này giống hệt của thầy…”



“Hả!?” Ngô Hoành nghe vậy càng cảm thấy kỳ quái.



Vậy mà có người sai giống với ông ta?



Chuyện này làm ông ta hơi hứng thú: “À? Chẳng lẽ em phạm cùng sai lầm như tôi?”



“Em học sinh này, lúc ấy em đã giải như thế nào vậy?”



Vừa dứt lời, sắc mặt Đồng An Khả trắng nhợt, lập tức phản ứng lại.



Trời ạ!



Rốt cuộc cô ta làm ra chuyện ngu xuẩn gì vậy chứ?



Lúc làm kiểm tra, mặc dù Đồng An Khả đã “Thông minh” tách từng đáp án ra rồi mới sao chép lại.



Nhưng muốn giải thích ý nghĩa rõ ràng, sao cô ta có thể biết được chứ?!



“Em, em không…” Đồng An Khả túm chặt góc áo, muốn nhanh chóng nhận sai để vớt vát lại: “Không, đúng là đáp án sai rồi…”



Đột nhiên.



Ngoài cửa vang lên một tiếng la.



“Chủ nhiệm, không xong rồi!”



Một thầy giáo khác vội vàng chạy vào.



“Vừa rồi chúng tôi kiểm tra camera phát hiện mấy ngày thi hôm trước có một học sinh lẻn vào văn phòng trộm đáp án!”



!



Nháy mắt, phần lớn mọi người đều kinh sợ.



Còn Đồng An Khả lại không thể tin nổi trừng lớn mắt.



Không đúng…



Rõ ràng cô ta đã dùng ẩn thân phù, sao có thể bị camera phát hiện!?



Ngô Hoành tức giận.



“Dám trộm đáp án, sao lại thế này!?”



Thầy giáo kia vội chạy vào giải thích.



“Chúng tôi vừa theo lệ cũ kiểm tra camera mới phát hiện, ngày đó khi tập thể dục buổi sáng, có một nữ sinh chuồn êm vào văn phòng. Ngô chủ nhiệm, chúng tôi đã nhớ kỹ diện mạo của người đó, ngay lập tức sẽ tìm…”



Hắn đang nói, dư quang thoáng nhìn qua.



Đột nhiên kích động kêu to lên: “Từ từ! Người đó ——