Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện

Chương 228 :

Ngày đăng: 17:09 30/04/20


Mới sáng sớm, mọi người đã nghị luận ồn ào huyên náo.



Ngay cả Đồng An Khả thừa dịp nghỉ giữa tiết tới tìm Hiên Viên Vũ cũng nghe được không ít tiếng gió ——



Thánh Nặc ngoại trừ lúc chiêu sinh cũng sẽ nhận một số học sinh đặc cách có thành tích tốt, bình thường học sinh được nhận vào đều không phú cũng quý.



Cho nên bối cảnh của vị học sinh chuyển trường cũng không đơn giản.



Có điều cô ta căn bản không thèm để ý mấy chuyện này.



Vẻ mặt Đồng An Khả kiêu căng, mới vừa bước vào lớp A năm ba đã đụng phải một học trưởng quen biết.



Cô ta hơi khựng lại, ngẩng đầu nói: “Em muốn tìm Hiên Viên Vũ.”



“A?”



Nam sinh kia sửng sốt, có chút lắp bắp đáp ứng: “À.”



Xoay người, mang cô ta đi tìm người, chỉ là biểu cảm trên mặt cũng không tính là đẹp.



Lại nói tiếp, nam sinh này cũng là học sinh đặc cách.



Lúc trước khi Đồng An Khả mới vào trường, làm tiền bối nên đã trợ giúp cô ta không ít.



Chỉ là hiện giờ, Đồng An Khả từ “Cô bé lọ lem” biến thành “Công chúa”, lại còn… chướng mắt đám học sinh đặc cách bọn họ.



Nam sinh kia nghĩ, trong lòng chua xót, dẫn cô ta tới chỗ của Hiên Viên Vũ, cúi đầu rầu rĩ đi mất.



Nhưng thật ra Đồng An Khả đã trông thấy biểu cảm vừa rồi.



Khóe miệng cô ta khẽ nhếch, có chút khinh thường.



Hiện giờ cô ta đã là thiên kim Đồng gia. Còn nắm "Vương tử" Hiên Viên Vũ trong tay.



Mấy ngày trước đây khi đến Hiên Viên gia làm khách, bác trai thật sự rất vừa lòng với cô ta!



“Vũ…”



Đồng An Khả mềm mại gọi, nhìn sườn mặt anh tuấn của Hiên Viên Vũ, chỉ cảm thấy trong lòng kích động.



Hừ.



Ở Thánh Nặc, còn có nam sinh nào có thể so được với bạn trai của cô ta?



Cái gì mà học trưởng nhiệt tình, cái gì mà học sinh chuyển trường thần bí…



Căn bản không theo kịp Hiên Viên Vũ nửa phần!



Mà người đàn ông cực phẩm như vậy, là của Đồng An Khả cô ta!



Chỉ cần hoàn toàn nắm chắc hắn ta, ở Đồng gia sẽ không cần sợ “Đồng phu nhân” chính quy kia nữa…



“Vũ, mau dậy đi!”



Nghĩ xong, Đồng An Khả lại duỗi tay ra, túm chặt nam sinh đang nằm nghỉ ngơi trên bàn, hờn dỗi lắc lắc.



“Đồng An Khả!”
Lần này cô ta lại có hơi để ý…



Còn Hiên Viên Vũ.



Khụ.



Khuôn mặt tuấn tú đã đen nhánh như mực.



Rốt cuộc loại tình huống này, vẫn là lần đầu tiên gặp phải.



Mấy nữ sinh kia mới đây còn hoa si “Thánh Nặc vương tử” là hắn ta, vẫy mà giờ lại điên cuồng bàn tán về một nam sinh khác!?



“Đủ rồi!”



Đột nhiên hắn ta đập lên bàn một phát.



Một tiếng “Phanh ——” lớn vang lên, phòng học thoáng chốc lại im lặng.



Hiên Viên Vũ nhếch môi, cười lạnh ra tiếng.



“Bạn học mới cũng không tệ nhỉ. Chi bằng mọi người giúp bổn thiếu tặng hắn một phần đại lễ nhé?”



Chuyện này, nhất thời học sinh lớp A năm ba đều hai mặt nhìn nhau.



Bọn họ đều biết rõ, cái gọi là “Đại lễ” này, chỉ là cách gọi khi chỉnh người của Hiên Viên Vũ mà thôi.



Từ trước đến giờ, vị thiếu gia này nhìn người nào không thuận mắt sẽ bảo bọn họ đối phó với người đó…



Không nghĩ tới soái ca mới tới lại xui xẻo như vậy.



“Chuyện này…”



Trong lúc nhất thời, rất nhiều nữ sinh đều chần chừ, không ít nam sinh vẫn chưa rõ lai lịch của học sinh chuyển trường nên cũng do dự không thôi.



Hiên Viên Vũ thấy vậy hừ một tiếng, trong lòng càng vô cùng không vui.



“Sao vậy, mấy người không chào đón học sinh chuyển trường à? Không tặng quà cho bạn học mới thì làm sao có thể thể hiện rằng lớp chúng ta…”



Nhưng mà, còn chưa dứt lời.



Lại bị giọng điệu không chút khách khí ngắt lời: “Không cần.”



Giọng nam lạnh lẽo vô cùng, ngữ điệu cũng không lớn nhưng lại truyền vào trong tai mọi người một cách kỳ dị.



Là ai!?



Dám dám ngắt lời vị công tử nhà chủ tịch này?



Đám học sinh lần theo giọng nói nhìn ra phía cửa.



Nhưng khi bọn họ thấy người "to gan lớn mật" ngắt lời kia, đều không khỏi ngây người ——



^-^-^-^-^-^-^-^-^-^



Dương: Đoán đi, đoán đi nào, ai chuyển trường vậy ta???