Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện

Chương 230 :

Ngày đăng: 17:09 30/04/20


Bốn mắt nhìn nhau.



Nàng nhìn về phía Kỳ Tế, độ cong bên môi càng đậm.



Chỉ trong giây lát, Vân Khuynh suýt nữa đã gọi ra tên người yêu.



Vẫn kịp thời kiềm chế ——



Hai người cũng không định bại lộ việc đã sớm quen biết đối phương.



Bởi vậy, sau khi tầm mắt ngắn ngủi chạm vào nhau, nàng dời mắt đi, lạnh nhạt nói.



“Tôi không tới tìm người.”



?



Vừa dứt lời, Đồng An Khả khó thở nói: “Cậu cho rằng tôi sẽ tin sao?”



Hiên Viên Vũ cũng bất mãn nhíu mày.



Vân Khuynh ý vị không rõ nhìn hai người, đột nhiên mở miệng.



“Tôi tới để học.”



A!?



Vừa dứt lời, hầu như toàn bộ phòng học đều sửng sốt.



Trước mắt bao người, thiếu nữ xinh đẹp kia lại mở miệng: “Tôi nhảy lớp.”



!



Lần này là toàn bộ đều chấn kinh.



Đồng tử Đồng An Khả co rụt lại, Hiên Viên Vũ càng khó có thể tin.



Phải biết rằng, điều kiện nhảy lớp của Thánh Nặc vẫn luôn cực kỳ khắc nghiệt.



Lớp A, còn là lớp tốt nhất của mỗi khối. Có thể vào được lớp A, thành tích đều cực kỳ ưu tú.



Bất kể bối cảnh.



Khụ.



Đương nhiên là có ngoại lệ, đó là Hiên Viên Vũ.



Rốt cuộc thì hắn ta là con trai hiệu trưởng, cho nên được phá lệ.



Con cái nhà hào môn còn lại đều phải tuân theo quy củ này.



Cho nên, muốn nhảy lớp ở Thánh Nặc, hơn nữa còn nhảy đến lớp A…



“Không thể nào!”



Đột nhiên, Đồng An Khả nhỏ giọng la lên: “Sao cậu có thể thông qua khảo nghiệm nhảy lớp?”



Cho dù thành tích kiểm tra của đối phương trong ba tháng này đều vượt xa cô ta, luôn đứng hạng nhất.



Nhưng trong lòng Đồng An Khả vẫn không cho rằng, Thẩm Vân Khuynh lại ưu tú hơn nhiều so với mình ưu tú!



Nhưng hiện tại…



Giây tiếp theo.



Một giọng nam uy nghiêm vang lên: “Em học sinh này, em đang nói gì vậy?”



Chính là chủ nhiệm lớp Lưu Uy!




“Phanh ——” một tiếng lớn, cửa bị đá văng.



Lại là Hiên Viên Vũ.



Hai tay đút túi quần, cười lạnh nói: “Mấy người đang thảo luận cái gì?!”



Thoáng chốc mọi người đều câm như hến.



Hiên Viên Vũ nhìn các cô, tức giận càng tăng.



Trước đây mấy cái hoa si này đều vây quanh hắn ta.



Hiện giờ…



Mấy nữ sinh nhìn thấy bộ dáng này của hắn ta thì hãi hùng khiếp vía, vội vàng vây quanh: “Hội trưởng…”



Lại không ngờ, Hiên Viên Vũ kéo lại một người, cúi đầu trêu đùa.



“Thế nào? Tôi so ra kém hơn tên tiểu tử kia sao?”



Rốt cuộc thì công lực của “Phong lưu vương tử” vẫn còn, nữ sinh kia không khỏi đỏ mặt.



Lúc này Hiên Viên Vũ mới cảm thấy thoải mái hơn không ít.



Khóe miệng hắn ta hơi cong lên, càng thêm gần sát nữ sinh kia, chậm rãi cúi đầu.



Còn chưa có động tác đã nghe được một tiếng thét chói tai ——



“Hiên Viên Vũ!”



Đồng An Khả đứng ở cửa, khó có thể tin nói: “Anh đang làm gì đó?!”



Cô ta đột nhiên xông lên phía trước, kéo hai người ra, giơ lên tay, định tát nữ sinh kia.



Hiên Viên Vũ nhíu máy, trở tay đẩy cô ta ra.



“Anh!” Đồng An Khả nổi giận nói: “Anh, cái tên hỗn đản này!”



Hiên Viên Vũ cảm thấy cô ta không nể mặt mình thì cười lạnh mắng: “Đồ điên!”



Đồng An Khả nắm chặt quyền, lại nhìn thấy ánh mắt tựa như chế giễu của mấy nữ sinh kia.



“Anh được lắm!” Cô ta phát hỏa nói, xoay người ra ngoài: “Chờ hối hận đi!”



*



Cùng ngày, lúc chạng vạng.



Một nữ sinh chặn đường Kỳ Tế trên hành lang.



“Học trưởng…”



Trong ngữ điệu lộ ra vài phần yêu kiều, khuôn mặt thanh tú hơi e lệ.



Thế nhưng lại là… Đồng An Khả!



Cô ta xoắn góc áo, nhìn người đàn ông tuấn mỹ trước mắt nói.



“Vũ hội tuần sau, anh có thể… làm bạn nhảy của em hay không?”



^-^-^-^-^-^-^-^-^-^-^



Dương: Khí vận chi nữ à, cứ tiếp tục phát huy sự atsm của cô đi nha ~ 



Có ai thắc mắc sao mọi người có thể nhìn thấy Kỳ Tế không nè?