Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện

Chương 233 :

Ngày đăng: 17:09 30/04/20


Editor: Dương Gia Uy Vũ



☘🌼☘🌼☘🌼☘🌼☘🌼☘🌼☘



Hắn ta tự tin nói.



Chỉ riêng đoạn quá khứ không mấy vui sướng kia của hai người, mấy ngày nay mặc dù học cùng lớp, nhưng đối phương cũng không biểu hiện ra cái gì.



Nhưng Hiên Viên Vũ tin tưởng, nhất định là Thẩm Vân Khuynh không có cách nào quên được mình.



Nghĩ vậy, hắn ta đi lên vài bước, khó có được phong độ thân sĩ mà khom lưng duỗi tay: "Đến đây nào, công chúa của..."



Nhìn thấy cảnh này, một đám người vây xem suýt chút nữa thét chói tai, còn Đồng An Khả bị đẩy sang một bên khóe mắt muốn nứt ra, đang muốn xông lên lần nữa...



Nhưng mà, giữa mọi chuyện đang xảy ra --



Thân mình Vân Khuynh chợt di chuyển, cực nhanh né tránh lời mời của Hiên Viên Vũ.



Giây tiếp theo.



Nàng nhanh chóng bước về phía... Kỳ Tế!?



Tầm mắt nóng bỏng quanh thân, là trung tâm của sự chú ý, nhưng trong mắt Vân Khuynh lại chỉ nhìn thấy người đàn ông tuấn mỹ trước mắt này.



"Kỳ Tế."



Nàng nhẹ gọi hắn một tiếng, nâng mắt lên, thẳng tắp nhìn sâu vào đôi mắt quỷ u ám kia.



Bốn mắt nhìn nhau.



Vân Khuynh hơi cong khóe môi, sau đó nghiêm túc lặp lại câu nói lúc vừa đến.



"Xin lỗi anh, em đến trễ."



Bởi vì một câu này, vốn chính là nói với hắn.



...Kỳ Tế rũ mắt xuống, yên lặng nhìn lại nàng.



"Không sao."



Tiếng trả lời vẫn trầm thấp lạnh lẽo như cũ, nhưng lại như có như không mà toát ra sự... Dung túng?



Nháy mắt kia, khóe môi Vân Khuynh khóe môi giương cao, tràn ra ý cười tươi sáng nhất.



Trong chớp nhoáng.



Lại cảm thấy một lực đạo đến gần...



Giây tiếp theo, khắp nơi đều vang lên những tiếng hút khí.



Bởi vì, bọn họ rõ ràng thấy được --



Người đàn ông vươn tay, nắm lấy cổ tay thiếu nữ, kéo người vào trong lòng ngực.



Tựa như một phân cảnh lãng mạn trong phim điện ảnh vậy.



Thời khắc này, đèn thủy tinh trên đỉnh đầu sáng mê ly, chiếu sáng sân nhảy tựa như quang ảnh mộng ảo.



Phía dưới là một đôi nam nữ đang ôm nhau, tựa như đen và đỏ chạm vào nhau, đều loá mắt vô cùng, lại hòa hợp vạn phần.



Tất cả đều đẹp đẽ như một bức tranh.



Ngay cả quần chúng vây xem đột nhiên không kịp phòng ngừa cũng không khỏi an tĩnh lại.




Nhưng nếu cẩn thận quan sát sẽ thấy khóe miệng của mọi người đều co rút.



Càng khiến người ta không ngờ được chính là, giây tiếp theo.



Âm nhạc bỗng nhiên vang lên.



"Sao thế?"



"Chắc là đã 7 giờ rồi, đã đến lúc nhảy mở màn."



...



Vũ khúc đã sớm được chuẩn bị tốt, vậy nên vào lúc đúng giờ sẽ bắt đầu phát ra.



Theo lý thuyết, lúc này năm nam sinh nên nhảy mở màn cùng bạn nhảy của mình.



Nhưng mà...



Mọi người vẫn còn yên lặng nhìn Hiên Viên Vũ và Đồng An Khả...



Bên kia.



Vân Khuynh liếc nhìn trò khôi hài của hai người kia một cái, giương khóe môi.



"Chúng ta bắt đầu nhé, được không?"



Nàng cười khẽ, yên lặng nhìn Kỳ Tế, chủ động mời.



"Ừ."



Ánh mắt hắn hơi tối, nắm chặt tay Vân Khuynh, đột nhiên dùng một chút lực.



Trực tiếp mang nàng xoay tròn 360°.



Lập tức, mọi người nhìn thấy cảnh này đều không khỏi hô nhỏ lên.



...Cứ như vậy mà bắt đầu rồi à?



Trong đám người, ba nam sinh mở màn còn lại khẽ cắn môi, cũng kéo bạn nhảy tiến ra.



Lúc này vũ khúc đã bắt đầu đi vào quỹ đạo, dường như ánh đèn cũng trở nên kiều diễm.



Người vây xem tạm thời lùi ra ngoài, để không gian lại cho bốn đôi nam nữ.



Mà tiêu điểm dưới đèn, hấp dẫn ánh mắt nhất, không thể nghi ngờ vẫn là hai người Vân Khuynh và Kỳ Tế --



Phong thái ưu nhã, phối hợp càng thêm ăn ý vô cùng.



Càng không cần phải nói đến động tác nhảy, ôn nhu lưu động, càng khiến người ta hâm mộ không thôi...



Quang cảnh rất hài hòa.



Ngoại trừ --



Hai người ngã rách đồ Hiên Viên Vũ và Đồng An Khả bên kia



_________



PS. Phỏng vấn be. Ta hôm nay thật sự không viết ra được quá nhiều ~



Vai chính cẩu lương ta ở khóc...