Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện

Chương 249 :

Ngày đăng: 17:09 30/04/20


Editor: Dương Gia Uy Vũ



🐷🐷🐷🐷🐷🐷🐷🐷🐷🐷🐷🐷🐷



Âm hưởng máy móc lạnh như băng đang cùng một tồn tại khác đối thoại.



Một bên khác.



Hồn thể của nữ tử phiêu đãng, nhắm mắt lại, hoàn toàn là bộ dạng gần như đã bất tỉnh.



Đương nhiên, trên thực tế, Vân Khuynh căn bản không hề rơi vào hôn mê.



Nàng cảm nhận được sức mạnh trói buộc của hệ thống, hoàn toàn không thể thoát ra, chỉ có thể bất động thanh sắc nhắm mắt, chỉ duy trì một chút thanh minh trong đầu óc.



Kỳ thật, tình hình lúc này, có vẻ tương tự như lần trở về từ nhiệm vụ thứ hai thì phải?



Từ sau lần đó, Vân Khuynh đã nghi ngờ mục đích thật sự của hệ thống…



Nhưng mà, nàng đã sớm có chuẩn bị.



Lúc này nghe được tin tức từ trong giọng nói điện tử kia, trong lòng Vân Khuynh nhấc lên sóng to gió lớn ——



Thì ra phía trên hệ thống, đúng thật còn có “Chủ hệ thống” chỉ thị.



Còn nàng ở trong chương trình đó lại mang số hiệu “681”, như vậy… Có phải có nghĩa là, còn có những người làm nhiệm vụ giống mình, và những hệ thống khác? Người sau lưng bọn chúng lại là ai, có ý đồ gì…



…Trong lúc nhất thời, trong đầu Vân Khuynh nhảy ra vô số suy đoán.



Cho đến khi—— nàng nghe được kia hai chữ "Tiêu hủy" lạnh như băng kia.



Giây tiếp theo, Vân Khuynh cảm thấy có một sức ép kỳ lạ, dường như muốn cắt hồn thể nàng thành vô số mảnh.



Một khắc đó, nàng suýt nữa đã không khống chế được mà mở mắt ra chống lại.



Nhưng vẫn cố gắng nhịn xuống.



Đau.



Đánh thẳng vào linh hồn, tựa như đang sống mà bị xé ra. Những khổ sở phải chịu trong những thế giới nhỏ kia, căn bản không thể so sánh được.



Rốt cuộc, lúc Vân Khuynh chịu không nổi mà run rẩy trong nháy mắt kia ——



Có một lực lượng nhu hòa bao vây lấy nàng, giúp nàng ngăn cách sự rà quét ác ý kia.



Cảm giác ấm áp quen thuộc hiện ra, trong lòng nàng vừa động, rốt cuộc cũng có thể chống đỡ tiếp.



Vì thế, trong không gian xám xịt vẫn vắng lặng như đã chết.



Không biết qua bao lâu, một giọng nam xa lạ mà cứng nhắc vang lên.



“Đã rà quét, phán định cuối cùng: Chưa phát hiện khác thường.”



“Đưa số 681 vào sổ đen dự bị, kịp thời theo vào.”



Đây là… Chủ hệ thống?



Vân Khuynh nhắm mắt, suy đoán chợt lóe lên trong lòng.




“Nương nương!”



Thoáng chốc, một đống tiếng kinh hô truyền vào bên tai.



“Người làm gì vậy?” “Ôi trời, chuyện này…”



Quanh thân nhất thời ầm ĩ, Vân Khuynh cũng không để ý, chỉ thừa dịp tầm mắt khôi phục ánh sáng, nhanh chóng nhìn xung quanh ——



Quả nhiên, trong cung thất hoa mỹ cổ xưa châm nến hỉ, khắp nơi đều trang hoàng đỏ rực.



Mà hiện giờ, nàng một thân mũ phượng khăn quàng vai, ngồi ngay ngắn trên giường hỉ.



Thời gian này là…đêm tân hôn của nguyên chủ? Lại còn là ở trong cung…



Ánh mắt Vân Khuynh tối sầm, còn chưa kịp nghĩ nên phản ứng như thế nào ——



Nhóm hỉ nương vừa bị nàng làm kinh ngạc kia đã tiến lên.



“Nương nương, người mau đội lên đi.”



Mở miệng chính là một vị ma ma ăn mặc kiểu trung niên, bà ta cầm lấy khăn voan đỏ, sắc mặt hòa khí khuyên nhủ.



Vẻ mặt những hỉ nương còn lại đều nôn nóng, nhưng không dám tiến lên, chỉ có thể phụ họa nói.



“Đúng…”



“Người nhịn một chút đi.”



“Không cần.”



Vân Khuynh đau đầu nhìn mấy người này một cái, lạnh nhạt nói ——



Mặc dù tạm thời vẫn chưa xem cốt truyện, nhưng nàng cũng không có ý định thành hôn với nam nhân khác.



“Người…”



Bên kia, ma ma đi đầu nghẹn một hơi, khẩu khí đột nhiên tăng thêm vài phần. “Đây là quy củ trong cung, cho dù…”



Giây tiếp theo, lại là một tiểu cung nữ trang điểm có chút khác biệt với những người khác lên tiếng trước.



“Ma ma, xin nói năng cẩn thận.” Tiểu cô nương kia hơi ngẩng đầu.



“Lấy thân phận của nương nương chúng ta, không tới lượt ngươi giáo huấn!”



Ma ma kia nghe vậy ấp úng câm miệng, gục đầu xuống, da mặt đầy vẻ tang thương hiện lên tia không cam lòng.



Tiểu cung nữ kia chạy về phía chủ tử nhà mình, thấp giọng nói.



“Có điều, tiểu thư người vẫn nên đội lên đi, nếu không Hoàng Thượng nhìn thấy không cao hứng, nói người hai câu, trong lòng người sẽ thấy khó chịu…”



Vân Khuynh đang hạ mắt suy nghĩ đối sách, nghe vậy, không khỏi nhướng mày, vừa định mở miệng ——



Giây tiếp theo. Âm thanh nội thị xướng tên lại truyền vào trước.



“Hoàng Thượng đến!”