Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện
Chương 29 :
Ngày đăng: 17:06 30/04/20
Edit + Beta: Mạc Khinh Vũ
Mấy ngày nay, giới thượng lưu Đế Đô, có thể nói là gió nổi mây phun.
Những rung chuyển đó đến từ hai nhà họ Giang, Diệp.
Gút mắc cấm kỵ khiến người kinh hãi bị đưa ra ánh sáng, hạng mục kinh động khắp nơi đột nhiên phá nứt…
Biến cố liên tiếp, không kịp nhìn, quả thực làm các nhà khác xem đủ chê cười.
Nhưng tiếp theo, sự kiện càng khiến người ta trợn mắt há hốc mồm hơn xuất hiện.
Gia chủ nhà họ Diệp điên rồi, để quyền thừa kế lại cho đại thiên kim trước kia mình vẫn luôn không thích.
Mà đôi anh em thanh danh hỗn độn, nghe nói đã bị người trước đuổi khỏi nhà họ Diệp…
Mà tập đoàn họ Giang bên này, khi thị trường của tập đoàn rung chuyển, cũng bị người chui chỗ trống.
Đại thiên kim nhà họ Diệp cầm cổ phần từ đơn ly hôn và cổ phần nhân cơ hội thu mua, trở thành đại cổ đông, khiến Giang Diệc Thừa phải ra khỏi tập đoàn họ Giang.
Lúc sau, hai tập đoàn họ Diệp, Giang dưới sự chỉ huy của tổng giám đốc mới nhậm chức — Diệp Vân Khuynh bắt đầu tiến hành chỉnh đốn lại.
Vị thiên kim truyền kỳ này, cũng mở một cuộc họp báo, trước mặt truyền thông, trịnh trọng trả lời vấn đề liên quan tới “Địa Vương”.
Trên TV, thần sắc Vân Khuynh nghiêm túc.
“Tôi đại diện cho hai tập đoàn họ Giang, họ Diệp xin hứa hẹn với công chúng, hạng mục ‘Địa Vương’ sẽ bị đình công, vĩnh viễn không tiến hành! Cho dù hy sinh hiệu quả và lợi ích, cũng không tiếp tục phá hư nền đất đã bị hư hại…”
Từng câu từng chữ, nói năng có khí phách.
Sau buổi nói chuyện, cái khom lưng tạ lỗi dài hơn mười giây khiến cho hội trường vỗ tay liên tục.
Từ đó về sau, trong dư luận rất nhanh chuyển hướng tốt, cổ phiếu hai tập đoàn họ Diệp, Giang cũng vững vàng tăng trở lại.
Mà cái nhìn của quần chúng với Vân Khuynh, là khen ngợi không ngớt.
Cho dù, có một chút tạp âm không hài hòa, cũng bị bao phủ trong tiếng duy trì.
Nhưng các gia đình thượng lưu đang quan sát toàn cục đều thêm cảnh giác.
Người phụ nữ này, không đơn giản.
Trên đời này, làm gì có nhiều chuyện trùng hợp như thế? Lập tức, coi người này là đối tượng cần tập trung chú ý.
Bởi vậy, khi Vân Khuynh tổ chức tiệc, những nhân vật được mời đều nể tình đồng ý.
Yến hội lần này, là cơ hội để Vân Khuynh lưu lại thanh danh ở giới thượng lưu. Mà khách khứa đến thăm, cũng đều tính toán dò hỏi thật hư.
Có thể nói ăn nhịp với nhau.
Mà lúc này.
Khách sạn Đế Hào, ánh đèn rực rỡ lộng lẫy.
Cả nam lẫn nữ trang điểm tinh xảo, bưng chén rượu, trong sảnh lớn yến hội, đều là bộ dáng nói cười oanh oanh yến yến.
Cảnh tượng này, cùng với yến tiệc sinh nhật của gia chủ tiền nhiệm nhà họ Diệp, giống nhau dữ dội!
Chỉ là, trong thời gian ngắn ngủi, cảnh còn người mất.
Một mảnh tiếng kinh hô.
Trên tường các tòa nhà cao tầng, không ngừng biến ảo đồ án mỹ lệ.
Cuối cùng, dừng lại ở một hình ảnh.
Hàng chữ tiếng Anh như rồng bay phượng múa, như ánh sao, trong màn đêm lấp lánh tỏa sáng.
My Princess,
Can I be there with you forever?
(Công chúa của anh, anh có thể ở bên cạnh em mãi mãi không?)
Đây là có người muốn tỏ tình!?
Tiếng hít khí lớn lần nữa vang lên.
Bỗng chốc.
Trong gió đêm, tiếng nhạc du dương truyền đến.
Giây tiếp theo, trong quảng trường tối tăm, lượng lớn xe Rolls-Royce, từ trong các góc đi ra.
Trong tiếng kêu hưng phấn sợ hãi, loạt xe thẳng tắp dừng lại.
Mà thứ tự xếp hàng, thế nhưng tạo thành hình trái tim!
Đằng trước, là một chiếc xe màu bạc.
Dưới ánh mắt chú mục của mọi người, cửa xe bị đẩy ra.
Ánh vào mi mắt đầu tiên, là một đôi giày da màu đen bóng loáng. Tiếp theo, là dáng người cao dài mặc bộ tây trang màu đen.
Người nọ bước ra.
Người đàn ông tuấn mĩ tuyệt luân, lần đầu tiên bỏ đi âu phục màu trắng, giống như vua bóng đêm, trầm liễm hiện thân.
Nhưng, cặp mắt đào hoa tà khí kia, vẫn giống như trước, đường hoàng mà tùy ý.
Chỉ có khi hắn nhìn về một hướng nào đó, mới trở nên nhu hòa.
Trong con mắt đen láy, như tỏa sáng ánh sao.
Nơi đó, đúng là hướng của Vân Khuynh.
“Anh…”
Vân Khuynh cắn cắn môi, cả người vẫn chưa phản ứng lại được.
Nhưng, khóe miệng, lại không ngăn được ý cười.
“Ngài Bùi.”
Rốt cuộc, nàng không nhịn được nâng đôi mắt trong suốt, thẳng tắp nhìn vào mắt hắn.
“Anh đi ra như thế này là muốn làm gì?”