Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện

Chương 346 :

Ngày đăng: 17:11 30/04/20


《Chương 346》



TÌNH CA TINH TẾ: CÔNG LƯỢC THƯỢNG TƯỚNG NGẠO KIỀU (26)



Editor: Dương Gia Uy Vũ



Mỗi người 500 tích phân, thế nào?”



“Cái gì?”



Bốn phía lập tức nổ tung ——



“500 tích phân? Chơi lớn thế?”



“Hơn nữa Tô Vân Khuynh chỉ mới nhập học, vẫn chưa có tích phân mà.”



“Cũng chỉ có những tinh anh như Simon mới dám lấy 500 tích phân để đánh cuộc.”



…Xung quanh nhất thời nghị luận xôn xao, Simon nghe xong không khỏi toét miệng: “Đương nhiên, học muội vẫn chưa có tích phân, có thể viết giấy nợ trước, trả theo giai đoạn.”



Trong khẩu khí hoàn toàn tràn ngập kiêu ngạo chắc chắn sẽ thắng.



Vân Khuynh nhướng mày ——



Như lời mọi người nói, ở trường quân đội tích phân quả thật rất quan trọng: Nó tương đương với tiền bạc để đổi các loại tài nguyên có thu phí, như sử dụng phòng huấn luyện, xem các loại bảo điển có thể tu luyện khác nhau, mua thuốc năng lượng… Đều cần dùng đến tích phân.



Nhưng muốn đạt được tích phân phải thông qua thí luyện hoặc nhiệm vụ khó khăn.



Mà 500 tích phân, không ít những học sinh có tư chất bình thường, học chưa đến một năm đều không có khả năng tích lũy được.



Nếu nàng thua, chỉ sợ không biết bao lâu mới trả nổi.



Nhưng, nàng sẽ thua ư…



“Có thể.” Vân Khuynh đột nhiên cười, lại lần nữa lưu loát đồng ý: “Có điều, chỉ sợ học trưởng không lấy được giấy nợ của tôi.”



Nàng ý vị không rõ nhếch môi, lại chuyển hướng về phía đám người còn lại: “Vậy còn học tỷ bọn họ…”



“500 tích phân thì 500 tích phân!” Bọn người Nghiêm Nhã cũng bị chọc giận, cắn răng nói: “Nửa giờ sau gặp tại phòng khiêu chiến!”



Ném xong câu này, năm người đối diện liền tách ra đi mất.



“Vân Khuynh, em…” Tình thế biến hóa quá nhanh, khi Triệu Uyển Quân hoàn hồn lại thì hết thảy đều định rồi, muốn nhúng tay cũng không kịp.



“Em thật là quá vọng động!”



Triệu Uyển Quân khó thở, bà biết, Vân Khuynh là thiên tài, nhưng dù sao vẫn chưa trải qua học tập chuyên sâu, tuyệt đối không thể so với các tinh anh trong hệ.



Được rồi, cho dù đối đầu với người năm nhất như Nghiêm Nhã thì vẫn có thể thắng một hai trận, nhưng nàng phải đối mặt chính là năm người!



Chỉ cần thua thảm hại một lần, dư luận nhất định sẽ càng hung mãnh! Vân Khuynh sẽ có luẩn quẩn trong lòng, thiên tài này chỉ sợ cũng sẽ ngã xuống mất!
Hy vọng đả kích từ lần so tài này có thể hoàn toàn khiến cô ta ngã xuống!



Ryan mỉm cười nghĩ, trong lòng tràn ngập cảm giác thương hại của kẻ thượng vị.



…Còn Vân Khuynh bị hai người hung tợn giả mù sa mưa tiếc hận, trong đầu tất nhiên cũng không đoán không được vở kịch nội tâm buồn cười của bọn họ.



Trên thực tế, nàng chỉ liếc mắt nhìn hai người họ một cái lúc vừa đến, xác nhận bọn họ có ở đây liền không lưu ý nhiều nữa.



Lúc này dưới ánh mắt chăm chú của rất nhiều người, lên đến chiến trường, Vân Khuynh vẫn không quên ôn tồn với người yêu nhà mình một lát ——



Trước phòng khiêu chiến, nàng đặt Mộ Thiệu Tu trên ghế gấp mềm mại thoải mái tự mang đến, lại nhẹ nhàng cầm lấy đệm thịt nhỏ của hắn: “Chờ em.”



Được rồi.



Đi thôi…



Thân mèo của Mộ Thiệu Tu uốn éo, để lại cho Vân Khuynh một cái ót lông xù.



Nàng cười khẽ ra tiếng, lúc này mới xoay người, nói với năm người đang thẳng tắp đứng yên trước mặt: “Ai trước?"



“Tôi.” Nghiêm Nhã mặt đẹp nghiêm túc, bước lên trước nhất.



Rất nhanh, hai người vào phòng khiêu chiến, bên ngoài lại ầm ĩ lên.



“Cậu nghĩ ai sẽ thắng?”



“Kỳ thật đều là năm nhất, tuy rằng Tô Vân Khuynh thiếu một học kỳ nhưng nói không chừng cô ấy lại là thiên tài toàn năng thì sao? Có khi đến cơ giáp cũng…”



“Nhưng Nghiêm Nhã là vương bài năm nhất của hệ cơ giáp đó!”







“Hừ!” Tô Mạn Mạn nghe được bên cạnh nghị luận, trào phúng nói: “Hãy chờ xem, cho dù có là năm nhất cô ta cũng không thắng được đâu!”



“Anh cũng thấy vậy.” Ryan phụ họa gật đầu.



Nhưng ai cũng không nghĩ tới, trện chiến lại kết thúc nhanh như thế ——



Gần ba phút sau, hai người liền ra tới.



Không ai dự đoán được tình huống này, toàn trường thậm chí còn nhất thời yên tĩnh lại.



Sau một mảnh trầm mặc, là Tô Mạn Mạn giành trước lên tiếng trào phúng: “Tô Vân Khuynh, không phải chứ? Kém thế cơ à!?”



Một tiếng này, trong chốc lát đã truyền khắp toàn trường.



_______



Dương: Mọi người đã thấy thông báo chương mới chưa?