Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện

Chương 347 :

Ngày đăng: 17:11 30/04/20


《Chương 347》



TÌNH CA TINH TẾ: CÔNG LƯỢC THƯỢNG TƯỚNG NGẠO KIỀU (27)



Editor: Dương Gia Uy Vũ



Nghe vậy, Vân Khuynh hơi nhướng mày, ý vị không rõ liếc mắt nhìn vị “Khí vận chi nữ” này một cái, vẻ mặt bình tĩnh.



Nhưng thật ra Nghiêm Nhã bên cạnh nàng lại đột nhiên đỏ mặt lên.



Tô Mạn Mạn vẫn chưa phát hiện ra điểm này, “Thừa thắng xông lên” muốn đả kích Vân Khuynh lần nữa: “Chỉ có như thế mà còn muốn vào hệ cơ giáp…”



“Đủ rồi!” Nhưng mà lần này cô ta còn chưa dứt lời đã bị hung hăng đánh gãy.



Tô Mạn Mạn ngạc nhiên theo tiếng nói nhìn lại, thấy sắc mặt Nghiêm Nhã khó coi, quát lại cô ta: “Bạn học này, cô có ý gì hả? Tuy tôi học nghệ không tinh nhưng thua tâm phục khẩu phục. Còn cô cứ trào phúng bạn học Tô như vậy là đang muốn châm chọc tôi không chịu nổi thất bại đấy à?”



!!!



Lời này vừa ra, toàn trường chấn kinh!



“…Cái, cái gì?” Tô Mạn Mạn đột nhiên không kịp phòng ngừa trừng lớn mắt, lắp bắp nói: “Tôi không phải nói cô. Không đúng… Cô, cô thua!?”



Kết luận vừa ra khỏi miệng, cô ta càng không thể tin nổi lắc đầu, quét mắt nhìn Vân Khuynh đang đứng một bên, chỉ cảm thấy mình đang xem một vở kịch hoang đường.



“Vậy mà là Nghiêm Nhã thua!?”



“Trời! Mấu chốt là mới có 3 phút thôi…”



“Ha ha, tôi đã nói nữ thần của tôi rất cừ mà a, a a a!”



…Quần chúng vây xem khắp nơi cũng nhao nhao ồ lên.



Mà bởi vì kết quả lần này, ánh mắt của rất nhiều người nhìn về phía Vân Khuynh cũng đã biến đổi.



Trong đám người, bốn vị vẫn chưa xuất chiến sắc mặt cũng bắt đầu ngưng trọng lên.



“Chả trách cô ta dám tiếp nhận khiêu chiến, xem ra quả thật có chút ít bản lĩnh.” Trong đó một người nam sinh tên “Chiến Hổ” nói.



“Ừm.” “Trang Kỳ Toàn” năm hai cũng gật gật đầu: “Tuy Nghiêm Nhã mới năm nhất, nhưng thực lực đều được chúng ta thừa nhận. 3 phút…”



“Có ý tứ.” Simon có chiến lực mạnh nhất trong năm người cũng sờ sờ cằm.



Rất rõ ràng, dựa vào trận đầu thắng lợi, Vân Khuynh đã đạt được sự coi trọng của quần chúng và đối thủ.



Nhưng cố tình lại có người tự cho mình là đúng, thích tự mình bổ não.



“…Không, sao có thể!?”



Ngay lúc người người đang nhiệt liệt thảo luận và mong đợi trận tiếp theo, Tô Mạn Mạn đột nhiên kêu to một tiếng, chỉ thẳng vào Nghiêm Nhã.



“Không! Cô, sao cô có thể thua? Không phải cô là vương bài năm nhất của hệ cơ giáp hay sao?! Không phải cô cố ý đấy chứ?”
Hai người tiến vào phòng khiêu chiến, nàng nghiêng người nhìn Mộ Thiệu Tu một cái, mắt phượng tươi sáng.



Sau đó…



Lịch sử lại lần nữa tái diễn!



Sau 3 phút, cửa phòng khiêu chiến lại mở ra, Chiến Hổ cúi đầu: “Tôi thua.”



“Người thứ ba.” Vân Khuynh không tiếng động nói với người nào đó.



Mọi người đã cảm thấy choáng váng.



Có lẽ hôm nay chính là ngày chứng kiến một truyền kỳ mới?!



Tình tiết phát triển tiếp theo cũng đúng là như thế ——



“Trang Kỳ Toàn, năm ba hệ cơ giáp.”



“Học tỷ, mời.”



3 phút sau, Trang Kỳ Toàn chiến bại bước ra.



“Simon, năm ba hệ cơ giáp.”



“Học trưởng, mời.”



3 phút, kẻ mạnh nhất trong năm người là Simon, vẫn bại trận như cũ!



…Vì thế, trận “Xa luân chiến” một chọi năm này đã hoàn toàn hạ màn.



Nhưng kết quả lại hoàn toàn tương phản với dự đoán của mọi người.



Trong lúc nhất thời, mọi người nhìn cô gái mỹ lệ mảnh khảnh kia, đều cảm thấy một trận hoảng hốt.



“Mộ thượng tướng,” Vân Khuynh hoàn toàn không để ý, chỉ ôm lấy mèo trắng nhỏ nhà mình, dùng âm lượng chỉ hai người nghe được nói: “Biểu hiện của em thế nào?”



…Cũng tạm được.



Hai con ngươi mỹ lệ dị sắc hiện lên ý cười, mèo thượng tướng nâng móng vuốt lên vỗ vỗ khóe môi Vân Khuynh.



Tiểu nha đầu, đừng quá đắc ý, vẫn còn kém xa tôi.



Nàng lại tự động lọc những lời ngạo kiều đó lại, đọc ra ý nghĩ thật sự: “Nếu đã không tồi, phần thưởng trước đó anh đồng ý với em… Có thể thực hiện rồi phải không?”



Dứt lời, Vân Khuynh nhạy bén cảm giác được nắm lông trong tay cứng đờ, ý cười bên môi càng sâu.



Không sai.



Trước đó nàng đồng ý so tài, kỳ thật là cầu phần thưởng từ mèo đại nhân, chính là…