Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện

Chương 359 :

Ngày đăng: 17:11 30/04/20


《Chương 359》



TÌNH CA TINH TẾ: CÔNG LƯỢC THƯỢNG TƯỚNG NGẠO KIỀU (39)



Editor: Dương Gia Uy Vũ



Hai vợ chồng chưa cưới đại sát tứ phương trên chiến trường lần lượt ngất đi, bất tỉnh nhân sự.



Khi Mộ Thiệu Tu ngã xuống vẫn còn nắm chặt tay Vân Khuynh, cho dù có hôn mê vẫn luôn không buông ra...



Các thuộc hạ trong quân nỗ lực hồi lâu cũng không thể chia lìa hai người.



Trong lúc nhất thời, cảm xúc khẩn trương lan tràn khắp nơi, vẫn có người nhịn không được cảm thán: Tình cảm của thượng tướng và phu nhân tương lai thật sâu đậm…



Nhưng cứ như vậy, mọi người chỉ có thể an trí hai người trên cùng một giường bệnh, đồng thời cấp tốc trở về địa điểm xuất phát, quay về Trung Ương tinh tìm trị liệu sư giỏi hơn.



Nhưng, khi đến cảng hàng không, trị liệu sư đang chăm sóc cho Mộ Thiệu Tu và Vân Khuynh lại phát hiện ——



Giữa hai người đang ôm nhau đột nhiên tỏa ra ánh sáng nhàn nhạt.



Hai màu đen, lục giao hòa.



Giây lát sau, trên người Vân Khuynh tràn ra vài sợi dây leo xanh biếc, quanh thân Mộ Thiệu Tu hiện ra khí đen lượn lờ.



Hai cỗ năng lượng tung hoành, trong chớp mắt đã bao vây lấy hai người!



…Những người trông thấy một màn này đều chấn kinh, luống cuống không biết làm sao.



May mà Mộ Trung Hằng suất lĩnh quân đội đi thảo phạt hang ổ của Trùng tộc cũng vừa lúc trở về, ông biết được tình huống này đã lập tức bí mật đưa hai người quay lại nhà cũ Mộ gia.



Tiếp đó, La Dĩnh gọi anh họ La Nghị đến chẩn trị ——



“Anh Nghị, rốt cuộc là thế nào?” Phòng bệnh tư nhân ở Mộ trạch, La Dĩnh nhìn con trai con dâu nhà mình, trên mặt tràn đầy nôn nóng.



Mộ Trung Hằng mím chặt môi đứng một bên, cũng không còn trấn định như ngày xưa nữa.



Còn hai đứa nhỏ vẫn luôn canh giữ không rời bên giường bệnh của Vân Khuynh và Mộ Thiệu Tu, trong mắt trào ra nước mắt: “Cậu ơi, anh hai chị dâu bị sao vậy?”



La Nghị thu hồi dị năng, trên mặt trở nên ngưng trọng: “Anh đã tận lực…”



Ông ấy nói, thấy cả nhà em họ nhất thời biến sắc mặt, vội vàng nói: “Nhưng anh nghĩ, hẳn là không có việc gì đâu.”




“Bọn chúng, đều điên hết rồi hả!?” Rốt cuộc cũng có người cười nhạo nói.



“Nhưng cứ đánh nhau như vậy, ba người này sẽ không chơi chết luôn chính mình đấy chứ?” Cũng có người lo lắng nói.



Cai ngục nhếch miệng, không thèm để ý nói: “Không sao đâu! Trên tay bọn chúng có mang thiết bị cảm ứng! Nếu sinh mệnh gặp nguy hiểm liền bị điện giật ngay! Không chết được!… Tới, lại cho bọn chúng đẹp mặt một chút!”



Sau một lúc lâu.



Một đám cảnh ngục cười cười rời đi, còn “tốt bụng” lại một thiết bị truyền phát tin tức kiểu cũ ngoài cửa ngục.



“Theo tin tức từ Bộ quân đội, ngày hôm trước đã hoàn toàn công chiếm được sào huyệt của Trùng tộc, nữ hoàng Trùng tộc trọng thương đang lẩn trốn, ngày sa lưới sẽ không còn xa nữa…”



“Sau khi phản đồ của nhân loại là Tô Mạn Mạn, Nhiếp Cảnh Vân sa lưới, người thân của hai bên vẫn luôn không có phản ứng gì. Cho đến hôm qua, cha mẹ của hai người đều phát biểu thanh minh, tuyên bố đoạn tuyệt quan hệ với cả hai người…”



“Hai phản đồ nhân loại và tội phạm Trùng tộc, sau khi đi diễu hành ba vòng sẽ bị phán quyết dưới sự chứng kiến của công chúng…”







Từng tin tức lần lượt được thông báo.



Hai người một trùng sau khi biết được tin tức bên ngoài lại lâm vào điên cuồng càng lớn: Suốt ngày đánh nhau, bị điện giật lại càng thêm thê thảm, cũng hoàn toàn từ bỏ hy vọng.



Như Tô Mạn Mạn, sự chờ mong cuối cùng chỉ còn lại việc cầu nguyện cho Vân Khuynh và Mộ Thiệu Tu có thể chôn cùng cô ta!



*



Sáng sớm hôm nay, Mộ trạch.



Trong phòng trị liệu, nhóm người chữa bệnh và chăm sóc không tiếng động lui tới, chặt chẽ chú ý tất cả các triệu chứng và sự thay đổi của hai người.



Một ngày lại một ngày, nhận được vẫn luôn là sự mất mát.



Hôm nay, dường như cũng không có gì bất đồng.



La Dĩnh và Mộ Trung Hằng đã tới, lại đau lòng đi ra ngoài.



Nhóm người chữa bệnh và chăm sóc tạm tiễn hai người đi, cũng luôn lo lắng sốt ruột.



Nhưng không ai chú ý tới ——