Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện

Chương 360 :

Ngày đăng: 17:11 30/04/20


《Chương 360》



TÌNH CA TINH TẾ: CÔNG LƯỢC THƯỢNG TƯỚNG NGẠO KIỀU (40)



Editor: Dương Gia Uy Vũ



Bàn tay hai người giao nhau, đầu ngón tay đều có chút rung động.







Ý thức dường như đang chìm nổi trong biển sâu.



Linh hồn và vật dẫn kiếp này lại lần nữa chia lìa.



Trong lúc nhất thời, dưới thân xác không ai có thể thấy được ——



Hồn thể phảng phất như rơi vào lốc xoáy, có năng lượng kỳ dị từ giữa phát ra: Đầu tiên là điểm sáng màu xanh lục, yên lặng tích tụ; bỗng nhiên lại có nguyên tố màu đỏ đậm và màu thủy bạch lan ra từng chút một…



Dần dần, ba nguồn năng lượng hội tụ đến đan điền của hồn thể, nhất thời lại tranh chấp cuồn cuộn.



Đau.



Cực kỳ đau!



Cũng không phải là nỗi đau thân thể, mà là đau đớn đánh thẳng vào thức hải.



…Giữa lúc hoảng hốt, Vân Khuynh chỉ cảm thấy linh hồn phảng phất như bị xé rách ra, dưới sự đánh sâu của vài cỗ năng lượng, gần như vỡ vụn thành phấn!



“Phanh —— phanh —— phanh ——”



Những năng lượng nhiều màu mãnh liệt va chạm trong linh hồn!



Nhưng mà, nhìn bên ngoài thân thể vẫn bình yên như cũ, tựa như rơi vào giấc mộng ôn hòa, không hề có động tĩnh.



Không động đậy.



Gần như chìm trong hoàn cảnh tuyệt vọng, nàng nhắm mắt, vừa giãy giụa khống chế thân thể, vừa theo bản năng vận hành kinh thư vô danh.



Nhưng lúc này đây tu luyện, dùng đến không phải là thực thể, mà là linh hồn!







Rốt cuộc, khi cảm giác quen thuộc trên hồn thể bị đẩy ra, sự đau đớn kia đã hơi hoãn lại.



Ba màu nguyên tố giao hội trong linh khí trong suốt, chậm rãi, thế mà lại bắt đầu dung hợp với nhau.



Cho đến nháy mắt khi sắp cân bằng kia, lại lần nữa trì trệ không tiến.



…Vân Khuynh lại lần nữa nghiền ép tất cả hồn lực, vận hành công pháp.



Nhưng lúc này, từng sợi linh khí nhè nhẹ bay vào thân thể, tiến thẳng vào linh hồn, lại như muối bỏ biển, không thấy tung tích.



Không đủ…



Vẫn chưa đủ!
Vân Khuynh và Mộ Thiệu Tu đã nhận được sự quan tâm khắp bốn phía ——



“Vân Khuynh à, con không sao chứ? Có chỗ nào không khỏe hay không?”



“Thiệu Tu, kỳ trưởng thành của con sao rồi, có vượt qua được không…”



Đây là La Dĩnh vẫn luôn dong dài.



“Anh hai chị dâu, hai người cảm thấy sao rồi, khi nào mới có thể chơi với bọn em meo…”



Đây là hai đứa nhỏ vẫn luôn ầm ĩ.



Ngay cả Hughes cũng mang hình ảnh thực tế ảo chiếu trước giường bệnh.



“Hu hu hu! Nhóc con, Khuynh Khuynh rốt cuộc hai người cũng tỉnh rồi! Hughes lo lắng lắm đó meo… Trên mạng thế mà dám bôi đen nói hai người cả đời cũng sẽ không tỉnh lại meo… Tôi còn cãi nhau với hắn rất lâu nữa. Thật tốt quá, hiện giờ hai người đã tỉnh rồi, tôi muốn phát tin vả mặt meo…”







Đương nhiên, giữa lúc này luôn có không ít thông tin không ngừng truyền tới.



Trong tiếng quan tâm của không ít người, hai người lại lần nữa liếc nhau, ăn ý đẩy những việc vốn định giao lưu ra phía sau.



Khi dời ánh mắt về, chợt nghe Mộ Trung Hằng đột nhiên nói: “Còn nữa, chiều nay chính là thời điểm ba người Tô Mạn Mạn bị hành hình, hai đứa… có muốn đến xem hay không?”



*



Buổi chiều cùng ngày.



Xe ngục áp tải hai nhân loại phản đồ Tô Mạn Mạn và Nhiếp Cảnh Vân cùng với vương tử Trùng tộc Ryan được lái ra khỏi nơi giam giữ, trực tiếp chạy thẳng đến quảng trường trung ương.



Dựa theo lộ trình, toàn bộ hành trình sẽ được phát sóng trực tiếp trên Tinh Võng, cuối cùng, ba người sẽ bị hành hình dưới sự chứng kiến của công chúng toàn Liên Bang.



Dọc theo đường đi, hai người một trùng bị vô số dân chúng phẫn nộ ném các loại phẩm màu ——



Có người cầm theo thuốc màu đặc chế, cũng có người tiện tay quăng ra các loại năng lượng màu có hương vị quỷ dị…



Tóm lại, dân chúng Liên Bang



thậm chí còn tham khảo lịch sử “Địa cầu cổ xưa”, tìm ra rất nhiều chiêu số đối đãi với tội phạm du hành…



Nhưng khi sắp đến quảng trường, Tô Mạn Mạn bị những thóa mạ, công kích khiến cho điên cuồng lại bỗng chốc ngẩng đầu kêu gào lên.



“Ha ha ha! Tao chết cũng có thể kéo theo cái gọi là anh hùng Liên Bang của bọn mày chôn cùng! Tao nguyền rủa Mộ Thiệu Tu và Tô Vân Khuynh vĩnh viễn không thể tỉnh lại…”



——



Tác giả:



PS.



Ngày mai sẽ công bố tình huống biến hóa kỳ dị của hai người.



Vị diện tinh tế là một trong những bước ngoặt lớn của bổn văn.