Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện

Chương 362 :

Ngày đăng: 17:11 30/04/20


《Chương 362》



TÌNH CA TINH TẾ: CÔNG LƯỢC THƯỢNG TƯỚNG NGẠO KIỀU (42)



Editor: Dương Gia Uy Vũ



Cô ta kêu gào.



Giây tiếp theo.



Vân Khuynh lạnh lùng liếc mắt một cái, hộc ra hai chữ: “Mưu sát.”



Dứt lời, thân thể Tô Mạn Mạn chấn động, đột nhiên nghẹn lại.



Nhiếp Cảnh Vân bên cạnh cô ta cũng co chặt đồng tử, vô lực xụi lơ xuống.



“Cái gì? Mưu sát!?” Nhưng dân chúng cũng nghe được rõ ràng đều muốn nổ tung.



“Chẳng lẽ hai kẻ bại hoại đã từng muốn mưu sát nữ thần…”



“Đồ khốn a a a! Chết đi chết đi!”



…Trong những tiếng ồn ào hỗn tạp, hai người vốn dĩ bị coi là phản đồ của nhân loại đã tiến thêm một bước chịu đựng sự thóa mạ.



Không khó để đoán, sau khi phán quyết được đưa ra lần nữa, nhất định bọn họ sẽ còn bị tra tấn nhiều hơn.



Tại sao?



Không cho cô ta thống khoái mà nhắm mắt chứ?



Có lẽ, nếu lần này vừa chết thì vẫn còn có thể xuyên qua trọng sinh.



…Trong lúc nhất thời, trong những thanh âm đầy căm phẫn, từng tiếng lọt vào tai, Tô Mạn Mạn xụi lơ nằm trên mặt đất, ánh mắt dại ra, lại bắt đầu hoài niệm thời khắc sắp chết vừa rồi.



Bên cạnh cô ta, Nhiếp Cảnh Vân ngơ ngác nhìn Vân Khuynh và Mộ Thiệu Tu đang nắm tay nhau, trên mặt như khóc như cười.



Thẳng đến vài phút sau.



Ryan ở bên cạnh vẫn bị hành hình đúng hạn.



Tiếng kêu thê lương truyền đến, viên đạn cường lực mang tính chất đặc biệt bắn vào trên người vương tử Trùng tộc khoác thân người kia, một phát tắt thở.



“Phốc ——”



Nháy mắt khi mất đi sinh mệnh kia, Ryan lại hiện ra chân thân lần nữa.



Núi thịt côn trùng to mọng ngã xuống trung tâm quảng trường, chất dịch đen tanh tưởi văng ra bên cạnh, dính lên người Tô Mạn Mạn và Nhiếp Cảnh Vân.



“A!!!”



Cảm thấy ghê tởm mãnh liệt, Tô Mạn Mạn điên cuồng kêu lên, ngã sấp lên bụng Nhiếp Cảnh Vân.



Hai người lăn thành một đống.
Tựa như mỗi lần nàng trở lại không gian luân hồi, có khả năng mang theo, cũng chỉ có hồn thể...



Nhưng ——



Vân Khuynh lại phát hiện: Ngoại trừ mục "Linh hồn lực / Tinh thần lực" dường như có thể trực tiếp hữu dụng đối với hồn thể. Các thuộc tính và kỹ năng mà hệ thống thêm vào phần lớn đều là sử dụng trên thân thể.



Bởi vì không chính thức áp dụng được với hồn thể nên nàng không có cách nào sử dụng đại đa số các kỹ năng.



Mà tại mỗi thế giới nhiệm vụ, Vân Khuynh đều nhập vào thân thể nguyên chủ, còn thân thể nguyên bản của mình vốn đã sớm chết đi...



Ngẫm lại cứ tiếp tục tình trạng như vậy ——



Nhục thể ở mỗi thế giới nhiệm vụ không ngừng biến ảo, nguyên thân cũng không có phục sinh.



Kỹ năng mà hệ thống cho đều chỉ có thể áp dụng trên thân thể người sống, mỗi lần trở lại không gian luân hồi thì hồn thể của nàng cũng trở nên suy yếu.



Cứ như vậy cho đến cuối cùng, dù cho có tăng điểm thuộc tính, kỹ năng có mạnh hơn đi chăng nữa, nhưng nếu không có thực thể gánh chịu, trước mặt hệ thống Vân Khuynh vẫn vạn phần bất lực!



Bởi vậy bây giờ, mặc dù biên độ tiến hóa của linh hồn không lớn, nhất thời cũng không thể vận dụng năng lượng...... Nhưng đã có sự bắt đầu này, chỉ cần nghĩ biện pháp tích lũy lực lượng linh hồn ở các thế giới tiếp theo, chắc chắn sẽ có một ngày...



Nghĩ đến tương lai có hy vọng, Vân Khuynh chậm rãi ngồi dậy, không khỏi cong môi lên.



Một giây sau.



Chợt nghe thấy tiếng xé gió truyền đến.



Vội vàng không kịp phòng ngừa, nàng lại một lần nữa bị đẩy ngã lên giường!



Chẳng lẽ là người nào đó trở về?



Vậy mà lại bước đi không có tiếng động gì cả......



Hai suy nghĩ xẹt qua trong đầu, nhưng lúc nhấc mắt lên, đồng tử Vân Khuynh vẫn không khỏi co rụt lại!



Bởi vì xuất hiện ở trước mắt, chính là...... Một con mèo trắng lớn gấp mấy lần so với ban đầu!



Lông xù cao cỡ nửa người, manh đến nỗi muốn bùng cháy.



A a a a a!



Lúc này, tiếng la mê trai vang lên trong nội tâm, nàng ôm lấy đám lông xù đã tiến hóa, vùi toàn bộ gương mặt vào trong bộ lông tuyết trắng, dùng sức cọ cọ.



Ngửi, mùi, mèo!



Bị tùy ý khinh bạc, Mộ Thiệu Tu nhăn mặt mèo, giơ móng vuốt trắng lên, muốn túm tiểu nha đầu này ra.



Vân Khuynh lại gắt gao ôm chặt lấy hắn, trêu đùa: "Mộ thượng tướng, dị năng tiến hóa của anh là phóng đại sự bán manh sao?"



Dĩ nhiên không phải!



Mộ Thiệu Tu uốn éo thân, vừa định tránh ra nhưng lại bị câu tiếp theo nàng nói ra làm cho dừng lại ——