Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện

Chương 363 :

Ngày đăng: 17:11 30/04/20


《Chương 363》



TÌNH CA TINH TẾ: CÔNG LƯỢC THƯỢNG TƯỚNG NGẠO KIỀU (43)



Editor: Dương Gia Uy Vũ



“Thật ra là dị năng hệ hắc ám phải không?”



Vân Khuynh cọ cọ bộ lông trắng, ra vẻ không chút để ý nói.



Nhưng khi nàng đối diện với đôi mắt mèo to lớn ảm đạm này, tức khắc liền khẳng định: Nhất định là đoán đúng rồi…



“Thế nào, bản thần tính đúng rồi chứ gì?” Vân Khuynh cong môi lên, sờ sờ cái đầu đầy lông của người nào đó, lại lần nữa trêu chọc.



Giây tiếp theo.



Bỗng thấy ám quang chợt lóe.



Trong nháy mắt, nàng muốn tránh đi nhưng không kịp nữa, bị Mộ Thiệu Tu biến về hình người áp dưới thân.



Giây lát sau, có hắc khí đột nhiên lan tràn xung quanh hắn, từng sợi từng sợi nhẹ nhàng quấn lên Vân Khuynh.



“Phải.” Mộ Thiệu Tu hơi câu môi mỏng, đầu ngón tay xẹt qua gương mặt nàng.



Trong chớp mắt ám sương mù lượn lờ, mang theo cực hạn u lãnh và âm trầm, chậm rãi ăn mòn vào toàn thân Vân Khuynh, mang theo vài phần dính nhớp.



Sợ hãi lại thân mật…



Lập tức, mí mắt nàng khẽ run, đối diện với cặp mắt đột nhiên trở nên ma mị kia, trong lòng khẽ động.



Cho dù đến tận hôm nay, Vân Khuynh vẫn không hoàn toàn biết rõ thân phận của bạn lữ nhà mình.



Nhưng đếm kỹ mấy vị diện có dị năng, như thế giới vampire, thế giới mạt thế, thế giới vườn trường thần quái… Năng lực của người yêu đều có liên quan đến “Hắc ám”; còn có khí tức u ám truyền ra từ ấn ký huyền văn của cả hai…



Đủ loại manh mối đều khiến nàng có ẩn ẩn suy đoán: Nghĩ đến nguyên thân của người nào đó tất nhiên cũng mang theo năng lực đặc thù có liên quan đến “Hắc ám”…



Hiện giờ kiếp này vẫn là như thế, càng làm Vân Khuynh khẳng định điểm này.



Tổng cảm thấy, cách người yêu nhà mình lại gần thêm một bước.



…Nàng nghĩ, độ cung bên môi càng sâu, mắt phượng cũng không tự giác híp lại, cười tựa như một con tiểu hồ ly chiếm được tiện nghi lớn.



Thấy thế, ánh mắt Mộ Thiệu Tu chợt lóe.



Nha đầu này…



Vậy mà dám thất thần khi đang nói chuyện với hắn!!!
“Trước khi thực hiện lời hứa hẹn, không phải anh nên cho em chút lợi tức sao?” Trêu đùa, ánh mắt nàng lưu chuyển, đột nhiên nói với hắn.



Mộ Thiệu Tu hơi nhướng mày: “Muốn cái gì?”



Chợt thấy tai hồ ly trên đầu Vân Khuynh khẽ động, giảo hoạt nói: “Tai mèo, đuôi mèo?”



A.



Hắn đột nhiên nheo mắt lại: “Được thôi.”



Vừa dứt lời, một đôi tai trắng nhô ra từ trên đỉnh đầu người đàn ông, cái đuôi lông xù cũng theo đó vung ra, chốc lát đã quấn lên hông nàng.



Đồng thời, Mộ Thiệu Tu lại lần nữa áp xuống, cắn lên xương quai xanh của nàng.



Một ngụm này mang theo sức lực cực hung ác, tựa như muốn ăn sạch vào bụng.



Mùi máu tươi từ khóe môi Vân Khuynh tràn ra, ánh mắt hắn u ám, giây lát đã liếm sạch chút tơ đỏ kia.



Hàng mi dài của nàng run lên, bàn tay mềm khẽ cong vòng lấy cổ người đàn ông, móng tay dài như trả thù xẹt qua lưng hắn, hơi xé mở da thịt, đồng thời chạm vào ấn ký tương ứng.



Cảm ứng huyền diệu bốc lên giữa hai người.



Lập tức, ám sắc trong mắt Mộ Thiệu Tu chợt lóe, theo bản năng lại lần nữa tăng thêm lực đạo.



Vân Khuynh bị con mèo lớn này cắn đến suýt chút nữa không thở nổi.



Nhưng dù có như thế, mắt phượng của nàng khẽ liếc, ái muội khiêu khích: “Mộ thượng tướng, ngài còn nhớ rõ lời em nói không?… Quy luật của tự nhiên, là hồ ly ăn mèo.”



Mộ Thiệu Tu khựng lại.



“Vậy à?” Giây tiếp theo, hắn nhướng mày, gặm lên cổ Vân Khuynh, cuối cùng quyết định sẽ cho nha đầu này một bài học thiết thực!



Giây lát sau, người đàn ông giơ tay, lòng bàn tay ấm áp từ xương quai xanh của nàng thâm nhập vào, một đường đi xuống…



——————



PS.



Khuynh Khuynh: “Là hồ ly ăn mèo! Anh làm ngược rồi đó biết không?”



Người nào đó: “…” ( Quy luật này rõ ràng có vấn đề.)



Chân thành cảnh cáo, đây là tình thú, nếu nhóm tiểu thiên sứ như vậy, là sẽ bị…, Biết chưa?!



Phát nhiều cẩu lương một chút, chương sau kết cục tiếp được cái thế giới ~