Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện

Chương 379 :

Ngày đăng: 17:11 30/04/20


《Chương 379》



NAM TRANG SĂN TÌNH: CÔNG LƯỢC DẠ ĐẾ THẦN BÍ (15)



Editor: Dương Gia Uy Vũ



“Tôi cũng vậy.” Người đàn ông tuấn mỹ nhàn nhạt nói, đồng thời tiến lên một bước, đặt tay lên vai Vân Khuynh.



Bốn mắt nhìn nhau.



Hắn nhìn ánh mắt khẽ kinh ngạc của nàng, lại lần nữa mở miệng.



“Tôi cũng… Rất nhớ cậu.” Môi mỏng của Mạc Sâm hơi câu lên, hô hấp ấm áp dâng lên xâm nhập vào hơi thở của Vân Khuynh.



Giọng nói từ tính vang lên bên tai nàng, phảng phất như đang ái muội thì thầm với tình nhân.



Sau đó, trong tầm mắt kinh ngạc của mọi người, đột nhiên hắn ôm lấy nàng.



Trong lòng Vân Khuynh chợt động, mặc dù không rõ động cơ của người đàn ông này khi đột nhiên làm như thế.



Nhưng, loại tiện nghi cùng người yêu kiếp này thân mật, không chiếm thì phí.



Vì thế, giây tiếp theo.



Nàng khẽ cong môi, giơ tay ôm lấy vòng eo “Không tồi” mình từng chân thành khen qua.



…Lúc này hoàng hôn buông xuống, trên người cả hai ánh lên một tầng ánh sáng vàng kim nhu hòa.



Thanh niên soái khí và người đàn ông tuấn mỹ ôm lấy nhau, tựa như ảo mộng.



Nhưng một màn này, rơi vào trong mắt từng thuộc hạ, lại như sấm sét nổ vang.



Đây… Là huynh đệ tình thâm đi? Bởi vì kích động khi gặp lại, cho nên mới…



Nhưng mà, trong lòng bọn họ tìm được lý do đến một nửa, lại thật sự không thể tiếp tục nữa.



Trời ạ!



Trong lúc nhất thời, đoàn người hai bên liếc nhau, thần sắc đều quỷ dị.



Chỉ có cô gái người Hoa vẻ mặt vốn dĩ khó coi kia, đột nhiên cắn chặt môi, sắc mặt càng ngày càng tái nhợt.



Cho đến khi hai bên phân ra chuẩn bị tốt xe hơi, chạy về phía đích đến, rốt cuộc cô lại nhịn không được ——



“Lão, lão đại…”



Khi thanh tuyến khẽ run lọt vào tai, Vân Khuynh lựa chọn tự mình điều khiển bỗng đánh tay lái.




Nhưng mà, sự dịu dàng trong tình yêu của nàng, toàn bộ đều dành hết cho người nào đó, không có cách nào dùng cho người khác.



Vì thế ô tô chậm rãi tiến lên, bên trong xe chỉ quanh quẩn tiếng khóc nức nở nho nhỏ…



Cùng thời khắc đó.



Trong một chiếc xe khác, nghe được đầu kia truyền đến tiếng khóc, ba người Mạc Nhất đều vô cùng ngượng ngùng.



Khụ.



Không sai.



Trên thực tế, trong chiếc xe đưa cho đám người Hắc Hồ, đều có thiết bị theo dõi… Chuyện này trong giới cũng coi như là ước định mà thành.



Chỉ là, mới vừa rồi Mạc Tam tiện tay mở máy theo dõi, liền nghe hết toàn bộ…



Mặc dù nói, lời thổ lộ với lão đại ở bên kia, còn rất cảm động, nhưng, nhưng mà…



Bị hai người bọn họ nghe thấy được, lão đại sẽ không để ý chứ?



“Ách…” Mạc Tam ngồi ở ghế phụ lặng lẽ quay đầu, đối diện với tầm mắt khó lường của lão đại đang ngồi ghế sau, trong lòng lập tức nhảy dựng.



“Tắt đi.” Giây tiếp theo, Mạc Sâm trầm giọng nói.



“A, a… Được.” Mạc Tam lập tức tắt thiết bị theo dõi, Mạc Nhất cũng làm như không có việc gì tiếp tục lái xe.



Hai chân của người đàn ông tuấn mỹ bắt chéo, mặt ngoài bát phong bất động, nhưng môi mỏng lại lặng yên cong lên…



Sau một lúc lâu.



Xe của hai bên dừng tại vùng ngoại ô cách hoàng cung Jobhan không xa.



Không sai.



Hợp tác lần này, thật ra chính là Mạc gia sẽ giới thiệu Hắc Hồ cho đối tác vốn dĩ đã hợp tác trước đó: Hoàng thất Jobhan.



Hai nhóm nhân mã rất nhanh đã xuống xe, hoàng thất sớm đã có người ở đây nghênh đón.



“Mạc gia chủ, chúng ta…” Vân Khuynh đi trước tới bên cạnh Mạc Sâm, muốn hỏi kế hoạch tiếp theo.



Ngay lúc này, nàng lại nhạy cảm bắt được thần sắc khẽ biến của người đàn ông.



Sao vậy?



Vân Khuynh khựng lại, nhìn theo ánh mắt hắn ——