Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện

Chương 380 :

Ngày đăng: 17:11 30/04/20


《Chương 380》



NAM TRANG SĂN TÌNH: CÔNG LƯỢC DẠ ĐẾ THẦN BÍ (16)



Editor: Dương Gia Uy Vũ



Chợt thấy một thanh niên mặc áo bào trắng, để râu quai nón mang khăn trùm đầu, phía sau còn có một đám tráng hán như hộ vệ hoàng gia đi theo.



Đây rõ ràng là phong cách của phái nam vùng Trung Đông.



Chỉ có bên cạnh thanh niên kia là một người trung niên da trắng mặc tây trang mang giày da, có hơi không hài hòa.



Ánh mắt Vân Khuynh hơi lóe, lập tức liên hệ thần sắc biến hóa của Mạc Sâm với vị này.



Lúc nàng đang trầm ngâm, đám người kia đã tiến lên đón.



Thanh niên râu quai nón đi đầu, trông thấy Mạc Sâm càng thêm nhiệt tình mở hai cánh tay ra: “A! Mạc tôn quý, gặp được anh thật sự quá vinh hạnh cho tôi! Hoan nghênh đến quốc gia của tôi!”



Anh ta nói, tuôn ra một loạt mấy câu tiếng Anh có làn điệu kỳ dị, lại thật sự tha thiết vạn phần.



Vân Khuynh cũng tiến thêm một bước hiểu biết được địa vị của Mạc gia: Ít nhất, trong mắt của mấy tiểu quốc này, thậm chí là còn tôn vinh hơn so với hoàng thất.



Nàng khẽ cong môi, cũng không vội vã đi lên, ngược lại chờ xem phản ứng của Mạc Sâm.



Liền thấy người đàn ông bên cạnh hơi gật đầu: “Eric.” Chỉ gọi thanh niên kia một tiếng, tính bỏ qua sự tiếp đón này.



Nhưng, thanh niên tên “Eric” kia lại mang dáng vẻ không hề để ý, ngược lại còn thụ sủng nhược kinh ha ha cười.



“Không nghĩ tới Mạc anh còn nhớ rõ tên của tôi! Hôm nay còn tự mình đến…”



Anh ta nói, sau đó mới chuyển ánh mắt về phía Vân Khuynh: “Mạc, đây là…?”



Ngữ khí khách sáo, nhưng đối với một phe “Hắc Hồ” này, lại xa xa không hề có sự xem trọng như khi đối đãi với Mạc gia.



Vân Khuynh cũng không để ý, ngược lại trong lòng sáng tỏ ——



Mặc dù vừa rồi khi gặp gỡ, Mạc Sâm đã tỏ vẻ: Mạc gia đã cùng đối tác ban đầu giao thiệp rõ ràng, đối phương cũng đã tiếp nhận “Hắc Hồ” trở thành đối tác mới.



Nhưng chẳng qua, vốn dĩ người ta là muốn cùng một trong ba đầu sỏ là Mạc gia đi cùng đường, hiện giờ đột nhiên lại thay đổi thành một tổ chức mới chuyển đổi hình thức, là ai cũng sẽ có bất mãn.



Trên thực tế, mấy tiểu quốc lấy Jobhan cầm đầu cuối cùng có thể đáp ứng thay đổi người hợp tác, chỉ sợ đều là nhìn trên sự bảo đảm của Mạc gia.



Còn mối “Làm ăn” này về sau có thể tiếp tục tiến hành hay không, còn phải khảo sát bản lĩnh thật sự của Vân Khuynh…



Nàng nhất thời cân nhắc.



Mạc Sâm lần lượt giới thiệu hai bên ——




Thân hình Vân Khuynh nhoáng lên, né tránh công kích, đồng thời sắc bén trong mắt chợt lóe, hướng đám thuộc hạ “Hắc Hồ” lên tiếng: “Lợi dụng địa thế tránh né, tìm cơ hội lên xe!”



Đám người Ngũ Vi theo lời mà đi, hiểm hiểm tránh thoát đạn dược, khó khăn ổn định lại.



“SHIT!” Eric lại triệt để giận dữ: “Liên hệ với quân đội trong cung! Ai dám khai hỏa ở ngoại ô hoàng gia, tôi muốn hắn chết!”



Vừa dứt lời, lần oanh tạc thứ nhất bất chợt ngừng lại.



Sau đó, một chiếc máy bay trực thăng kiêu ngạo lao xuống cánh đồng cỏ bát ngát.



Nháy mắt khi đến gần, cửa khoang mở ra, hiện ra đầu tiên chính là một gã đàn ông.



“Lăng Vân Khuynh, đồ biến thái này, không ngờ chứ gì? “



Gió thổi quần áo, Tiêu Thiên Long dùng loa phóng thanh truyền âm thanh xuống phía dưới, tự giác tiêu sái vô cùng: “Mày cho rằng chỉ có mày biết chơi xuất kỳ bất ý* à? Hôm nay ông đây mang trợ thủ của Adrian gia và Sean gia đến, xem mày chết như thế nào…”



* Xuất kỳ bất ý (出其不意): chỉ hành động bất ngờ ngoài dự liệu của người khác.



Hắn ta kêu gào, cả người Eric tức khắc chấn động!



Vậy mà là hai đại đầu sỏ? Đối đầu với hai nhà này cho dù có huy động toàn quân đội Jobhan cũng không đủ…



Chẳng trách đối phương dám trực tiếp khai hỏa ở ngoại ô hoàng gia! Chẳng trách đã mai phục khắp nơi mà gã cũng không phát hiện!



Eric cắn chặt răng, lập tức chuyển hướng về phía đám người “Hắc Hồ”.



“Lăng thủ lĩnh, đây là do cậu rước lấy đi? Hai gia tộc này hoàng thất chúng tôi thật sự không thể trêu vào…”



Vẻ mặt gã nhăn nhó, ngụ ý trong đó Vân Khuynh hoàn toàn hiểu rõ: Hiển nhiên là muốn nàng chịu trách nhiệm tự thú với Tiêu Thiên Long, đừng liên lụy đến hoàng thất Jobhan.



Nhưng, ngay lúc này.



Hàn quang trong mắt Vân Khuynh chợt lóe, khẽ câu môi, lại đột nhiên túm vị vương tử này lên!



Trong chớp nhoáng.



Nàng xách người chạy về phía ô tô, động tác nhanh như sét đánh!



“Đuổi kịp!”



Sau một tiếng ra lệnh, những người còn lại trong “Hắc Hồ” cũng lần lượt tùy tay bắt lấy người hoàng thất Jobhan, nhanh chóng vọt tới ô tô!



…Cùng thời khắc đó.



Mạc Nhất nghe được cảnh báo bên kia, lập tức hỏi: “Lão đại, chúng ta có quay lại hay không?”