Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện

Chương 38 :

Ngày đăng: 17:06 30/04/20


Edit + Beta: Mạc Khinh Vũ



“Anh Tôn” cầm đầu kia khinh thường quét mắt nhìn cô, vẫy vẫy tay.



“Đàn bà thối, trò chơi còn chưa bắt đầu đã hại ông đây bị thua, mất hứng!”



“Mà này, Tiểu Triệu, mày mang mặt hàng gì vào thế!”



Bên cạnh, không ít người lập tức ồn ào nói. Một người đàn ông đeo kính nhỏ gầy, liên tục cầu xin tha thứ.



Anh ta cúi đầu, khen tặng vị công tử ca đã giúp đỡ, khóe mắt khẽ liếc, thấy bóng dáng nghiêng ngả lảo đảo đi về phía cửa, trong lòng vui vẻ.



Chuyện, cuối cùng cũng thành công!



Cố Vân Khuynh ơi Cố Vân Khuynh, đừng trách anh Triệu của cô, muốn trách thì hãy tự trách chính mình đi.



Vì đã trêu chọc đến người không thể chọc!



Mà lúc này.



Vân Khuynh giữ miệng vết thương ở cổ tay trái, gian nan bước đi.



Mất máu quá nhiều, lại uống quá nhiều cồn, nàng chỉ cảm thấy cổ họng mình bỏng rát, đầu đau như muốn nứt ra, thân mình cũng vô cùng trì trệ.



Mỗi một bước, đều như đang múa trên lưỡi đao.



Nàng không nghĩ tới, thời gian truyền tống lần này, thế mà còn hố hơn cả lần trước….



Trong choáng váng, Vân Khuynh đi ra khỏi sảnh yến hội, rốt cuộc, dịch tới được boong tàu.



Không sai, nơi này, là một du thuyền xa hoa!



Gọi là Victoria.



Cũng chính là —- nơi nguyên chủ sẽ chết!



Bên môi Vân Khuynh xẹt qua chút chua xót, liều mạng cắn răng, muốn giữ mình thanh tỉnh.



Nhưng, giây tiếp theo, một trận choáng váng ập tới.



Nàng rốt cuộc không giữ được, thân mình nhoáng lên, hung hăng té lăn quay trên boong tàu.
Không nghĩ tới, không đợi cô tiến vào trận chung kết, đã bị Tống Trần Trạch tính kế, thông qua người biên đạo tiết mục Triệu Nguyên, lừa cô lên du thuyền Victoria, mượn cơ hội chuốc rượu phá hủy giọng hát của cô!



Đương trường, giọng hát của nguyên chủ bị hỏng, quá tuyệt vọng nhảy xuống biển mà chết!



Sau khi cô bỏ mình, Liên Thi Ngữ cũng rời khỏi giới ca sĩ, chuyển sang đường điện ảnh, cuối cùng vẫn thành siêu sao. Hơn nữa, tình yêu với người đại diện Tống Trần Trạch, cũng được truyền lưu thành giai thoại.



Vân Khuynh cười nhạt một tiếng.



Đột nhiên, lại nhăn mày. Lại nói, tên của nguyên chủ là Cố Vân Khuynh, không ngờ lại trùng tên với mình.



Trên đời nào có nhiều trùng hợp như vậy?



“Hệ thống, sao lại thế này?” Hoang mang, nàng không khỏi hỏi hệ thống trong đầu.



Vài giây sau, tiếng lạnh lẽo của hệ thống vang lên.



“Trình tự tự động chỉnh sửa số liệu, vì đảm bảo ký chủ làm việc thuận lợi, nhân vật xuyên vào có số liệu gần giống với ký chủ.”



Trong mắt Vân Khuynh xẹt qua tia sắc bén.



Nói như vậy, tên, là do hệ thống sửa chữa? Chỉ là, tuy có ích với nhiệm vụ, nhưng làm sao lại không phải là tùy ý hủy đi dấu vết của nguyên chủ đây?



Hệ thống, rốt cuộc là cái gì? Lại năng lượng lớn như thế……



Lúc suy nghĩ của nàng đang bay loạn, bỗng dưng —-



Tiếng đẩy cửa vang lên.



Tiếp theo, là giọng nữ vui mừng: “Ngài Kỳ, vị tiểu thư này tỉnh rồi!”



Vân Khuynh cả kinh, nâng mắt.



Thấy một cô y tá chạy vào trước, ánh mắt lộ ra vui mừng.



Mà, ở sau cô, có một người đàn ông bước vào theo. Ánh mắt hắn trầm lắng u ám, mặt mày lạnh lẽo cực điểm, ẩn ẩn hiện ra tà khí nguy hiểm.



Nhưng, làm Vân Khuynh bỗng nhiên ngơ ngẩn, là cặp mắt đào hoa trầm liễm kia —-



Cực kỳ giống Bùi Quân Mịch.