Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện

Chương 402 :

Ngày đăng: 17:11 30/04/20


《Chương 402》



NAM TRANG SĂN TÌNH: CÔNG LƯỢC DẠ ĐẾ THẦN BÍ (38)



Editor: Dương Gia Uy Vũ



“Lão đại!”



Mạc Nhất và Ngũ Vi gần như đồng thời nói: “Hai người lên trước đi!”



Vân Khuynh lại nói: “Tín hiệu cứu viện đâu?”



“Phát rồi, nhưng chỉ sợ rất khó tới kịp! Lão đại, không còn thời gian nữa đâu!”



Vân Khuynh làm như không nghe thấy: “Mọi người lên trước đi!”



“Lập tức lên thuyền!” Mạc Sâm cũng mở miệng.



Nhưng…



“Lão đại, không được, hai người…”



“Đủ rồi!” Ánh mắt Mạc Sâm đã hoàn toàn trầm xuống: “Chẳng lẽ mọi người cho rằng chúng tôi muốn đi chết hay sao?”



Hắn hiếm khi lãnh lệ nói, Vân Khuynh không khỏi cười: “Sao có thể chứ?”



Ánh mắt nàng chợt lóe, lại chuyển hướng về phía Mạc Sâm: “Vừa rồi em đã điều động máy bay trực thăng ở cứ điểm gần nhất của Hắc Hồ… Không biết Mạc gia chủ thì sao?”



“Cũng vậy.” Môi mỏng của Mạc Sâm hơi cong lên.



Hai người chưa từng nói rõ, nhưng quả nhiên… Tâm hữu linh tê.



Nhưng, thủ hạ ý thức được quyết định điên cuồng này lại sợ hãi cả kinh.



“Gia chủ, hai người muốn… Chuyện, chuyện này quá mạo hiểm!”



“Không, lão đại…” Ngũ Vi lắc đầu, thậm chí sắp khóc nức nở.



Song, tất cả những nghi ngờ của bọn họ, khi nhìn đến hai người đang kiên định tựa vào nhau lại chìm xuống.



“Tin tưởng bọn tôi.” Vân Khuynh cười ngạo nghễ.



Mạc Sâm nặng nề quét mắt nhìn mọi người, “Tận lực sống sót.”



“…Dạ!”



Rốt cuộc, hai bên cắn răng một cái, lục tục lên thuyền cứu nạn.



Đều lên gần hết, chỉ có một số ít người nhảy xuống biển, nổi lơ lửng bên cạnh thuyền.



Sóng gió càng chồng chất lên cao, thân thuyền sắp nghiêng ngả, bọn họ điều khiển mấy chiếc thuyền nhỏ, gian nan xóc nảy chung quanh.



Bọn họ thối lui, là tin tưởng thủ lĩnh!



Nhưng trước khi thấy được hai người an toàn, mọi người đều không muốn rời đi trước.



Trên boong tàu.



Giờ phút này chỉ còn lại hai người Vân Khuynh và Mạc Sâm.



Nàng xoay mặt hắn qua, trêu đùa: “Anh được không vậy?”
Cuồng phong cuốn theo tiếng nói của nàng, truyền tới phòng điều khiển.



Độc Nha lại do dự.



Xem tình hình, sóng thần đã gần ngay trước mắt!



Cho dù chỉ dừng lại một giây, cũng đều là nguy hiểm cực hạn!



Thật ra, thủ lĩnh đã trèo lên rồi…



“Qua nhanh lên!” Vân Khuynh lạnh lùng nói, thanh âm lạnh thấu xương đến cực hạn.



Trên máy bay, Độc Nha cắn răng một cái, rốt cuộc cũng đẩy cần điều khiển.



Cánh quạt mang theo cuồng phong xẹt qua, thân thuyền vẫn đang nghiêng ngả không ngừng, nhưng giữa nàng và hắn cũng càng ngày càng gần.



Cơ hội, chỉ có một lần!



…Chớp mắt khi sắp bay đến lan can, Vân Khuynh hơi dùng lực, lưu loát trượt xuống vài bậc thang.



Nàng vươn cánh tay phải.



Gần, càng gần…



“Nắm chặt!” Ngay khi dừng trên thân thuyền kia, Vân Khuynh la lên.



Mạc Sâm vẫn luôn nhắm mắt tu dưỡng đột nhiên mở mắt ra, quyết đoán vươn tay.



Ngay lúc đó, hai người thành công nắm lầy tay đối phương, mười ngón giao nhau.



Vân Khuynh thậm chí còn dùng tới “Thuật mạnh mẽ”, đột nhiên túm lấy người đàn ông, ôm lấy vòng eo thon chắc kia.



…Cuối cùng, hai người đều vững vàng treo trên thang dây.



Máy bay trực thăng chậm rãi kéo cao.



Nàng hơi hạ mắt, nhìn thẳng vào đôi mắt sâu không thấy đáy của Mạc Sâm.



Bốn mắt nhìn nhau.



“Anh…” Ánh mắt Vân Khuynh chợt lóe, đang muốn trêu đùa vài câu…



Mà biến cố, lại xảy ra ngay tại thời khắc này!



Trên không trung, một tia chớp thật dài cắt qua bóng đêm, tiếng sấm rền vang, chỉ trong chớp mắt, thế bão bỗng nhiên tăng lớn!



Lũ lụt mãnh liệt, sóng lớn dâng cao phá không mà đến, tức khắc đã bao phủ khắp vùng biển!



Thủ hạ hai bên đều sắc mặt đại biến.



“Lão đại!”



Song, còn chưa chờ bọn họ nói gì, một cơn sóng lớn đã đánh tới, thuyền cứu nạn vốn dĩ vờn quanh tàu chiến nháy mắt đã bị tách ra.



Trên máy bay trực thăng, Độc Nha càng thêm rối loạn, anh ta đẩy cần điều khiển, cấp tốc đưa máy bay lên cao, định mau chóng bay khỏi nơi này.



Nhưng —— Đã không kịp nữa!



Trong chớp mắt ấy, thang dây mà Vân Khuynh và Mạc Sâm đang bám lên, lại chính diện đối đầu với cơn sóng mãnh liệt!