Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện
Chương 43 :
Ngày đăng: 17:06 30/04/20
Edit + Beta: Mạc Khinh Vũ
Hôm nay vài vị thí sinh đều không quá thích hợp.
“A a a! Mị Mị tôi yêu cô!”
“Mị lực vô hạn, Mị Mị đẹp nhất!”
Hiện trường vòng bán kết ‘Lóe Sáng Tân Thanh’.
Lúc này, là thời gian biểu diễn của Chu Mị.
Trên sân khấu ánh đèn lộng lẫy, cô ta mặc bộ váy đỏ, trang điểm quyến rũ, hát bài “Lửa”, đong đưa vòng eo mềm mại, đốt lên nhiệt tình vô hạn của fans.
Nhưng….
Hàng phía trước sân khấu.
Ôn Văn Văn xấu hổ kẹp giữa đoàn “Mị phấn” (*) đang hoan hô, đứng ngồi không yên.
(*) Mị phấn: ‘phấn’ là phiên âm tiếng Trung của fans, ‘Mị phấn’ là chỉ những người hâm mộ Chu Mị.
Tình hình này, mỗi lần có thí sinh lên sân khấu, đều sẽ trình diễn một lần.
Cho dù họ phát huy không tốt, vẫn có rất nhiều người giơ tay, múa may gậy phát sáng trong tay, thét chói tai.
Đúng vậy, phát huy không tốt.
Dù fans vẫn rất nhiệt tình, nhưng cũng không thể che giấu sự thật.
Giống như Chu Mị lúc này, dù cô ta biểu hiện gợi cảm như thế nào, thì động tác cứng đờ cùng thần sắc hoảng hốt, căn bản không lừa người được.
Hơn nữa, ba thí sinh phía trước cũng thế.
Ôn Văn Văn nhăn mày, thở dài.
Đột nhiên, một cô gái bên cạnh sát lại gần, “Này, cô cũng cảm thấy thế đúng không?”
“A?” Cô ngây người một chút, nghe đối phương phun tào: “Mấy người lên sân khấu, đều không quá thuận lợi nha.”
Ôn Văn Văn có chút kinh ngạc, lại có vui mừng khi được công nhận.
Vì thế, cô lên tiếng, cẩn thận nói thử: “Ừm, kỳ thật tôi cũng thấy vậy. Hôm nay cô tới, là vì…”
“Đương nhiên là vì xem Dung Dung nhà chúng tôi!” Cô gái kia tức khắc hưng phấn.
“Không phải tôi thổi phồng đâu, cô nói xem, luận thực lực ở phương diện này, ai có thể so sánh với Dung Dung?”
“Ặc.” Ôn Văn Văn hơi mất mát, hàm hồ nói: “Tưởng Dung a, cô ấy…”
“Cô cũng là fan Dung Dung đúng không? Đợi lát nữa cô ấy lên sân khấu, chúng ta….”
Đối phương nhiệt tình lôi kéo cô bắt đầu dông dài, Ôn Văn Văn tâm thần không yên ứng phó, trong lòng lại cười khổ.
Cô ấy thật sự tới đúng không?
Vòng bán kết ‘Lóe Sáng Tân Thanh’ theo truyền thống là từ sáu người chọn ba. Chỉ là khác với quy tắc rườm rà lúc trước, hôm nay áp dụng quy tắc “một trận định sống chết”.
Sau khi các thí sinh biểu diễn xong bài hát sở trường, giám khảo và khán giả sẽ tiến hành bình chọn, tỉ lệ thường từ 40 đến 60%. Cuối cùng, ba người có lượt bình chọn cao nhất sẽ tiến vào chúng kết.
Nhưng hiện giờ, trừ bỏ chính mình, cô gái kia, hình như không còn người ủng hộ nào.
“Cố Vân Khuynh, em yêu chị a a a!”
“Nữ vương đẹp trai quá, xin hãy nhìn lại đây a a a a a a!”
Toàn bộ người ở đây tựa hồ đều quên mất, vài phút trước, chính họ là người cất lời mắng chửi.
Bởi vì, nàng đã chinh phục toàn trường!
Ôn Văn Văn ngồi trong đám người gào rống, cũng gào thét theo.
Giờ khắc này, cô thậm chí muốn khóc!
Mình không nhìn lầm người mà!
Cô mặt đỏ bừng thét chói tai, đột nhiên, bỗng thấy cô gái kia không chút để ý quay về phía này.
Ảo giác?
Nhưng mà, trong tiếng hít không khí của mọi người xung quanh, Ôn Văn Văn thấy được nàng.
Nàng cầm microphone, tùy ý hát ra âm tiết ma mị, lúc lời ca tạm dừng, bỗng dưng cúi người, vén lên lọn tóc của mình.
Tiếp theo, lại thẳng người, đi xa.
“A a a a a a!”
“Trời ơi, cô ấy soái quá đi, tui hít thở không thông!”
“Cô ấy nói cái gì với cô!! Mau nói! A a a!”
Một bên, nữ sinh tự xưng “Dung phấn” điên cuồng lắc người cô.
Một cái chớp mắt kia, Ôn Văn Văn chỉ thấy mình không thể hít thở.
Cô ấy nói là.
“Tôi nhớ rõ cô.”
“Cảm ơn cô đã luôn ủng hộ.”
Ôn Văn Văn nhìn ca sĩ tỏa hào quang bốn phía trên sân khấu. Toàn trường, đang gào thét vì nàng.
Trong đầu giống như hồ nhão.
Giờ khắc này.
Cô bỗng dưng hiểu rõ —-
Cái gì gọi là fan não tàn.
Hậu trường.
Trong một phòng nghỉ bí ẩn.
Người đàn ông tuấn mị tà lãnh, nhìn phát sóng trực tiếp trên màn hình, mày nhíu lại.
Cố Vân Khuynh…..
Cô muốn đua như vậy phải không!?