Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện

Chương 49 :

Ngày đăng: 17:07 30/04/20


Edit + Beta: Mạc Khinh Vũ



Trận chung kết ‘Lóe Sáng Tân Thanh’, được tổ chức tại hồng quán có tiếng tăm vang dội nhất thành phố C.



Ban tổ chức xây dựng sân khấu có thể chứa vạn người, càng đúng với khẩu hiện đêm chung kết hát vang toàn thành phố.



Giữa vô vàn chờ mong, buổi tối đã định sẽ nổi lửa, rốt cuộc cũng đến!



Sân khấu lộng lẫy.



Tùy ý đứng giữa ánh đèn, Triệu Nguyên cầm microphone, kích động giới thiệu khách mời bí ẩn ngày hôm nay.



“Hiện tại, xin chào mừng Tiểu Thiên Hậu giới ca sĩ của chúng ta —– Liên Thi Ngữ!”



Trên chỗ ngồi bạn giám khảo, Liên Thi Ngữ mặc một bộ lễ phục màu hồng phấn, tươi cười điều đạm xinh đẹp.



“Oa!”



“Thi Ngữ!”



“A a a! Đúng là Thi Ngữ!”



Hội trường vạn người, tức khắc một mảnh hoan hô. Có rất nhiều Liên Y giơ lên bảng phát sáng, lớn tiếng gào rống.



Đương nhiên, cũng có người xem không rõ nguyên do. Nhìn hàng fan “huấn luyện có chất lượng” này, nhăn mày.



Không phải nói khách quý bí ẩn sao? Vậy đám Liên Y đột ngột xuất hiện kia lấy tin tức từ đâu?



Trong lúc nhất thời, giống như buổi biểu diễn cá nhân của Liên Thi Ngữ vậy.



Nhưng, vô luận thế nào, trong một mảnh đen nghìn nghịt, những tiếng kêu to đầy nhiệt tình này, vẫn nhanh chóng đốt nóng sân khấu.



“A a a a!”



Liên Thi Ngữ cười ngọt ngào, liên tiếp vẫy tay về phía khán giả, mắt đảo qua người đàn ông tuấn nhã làm bạn bên cạnh, trong lòng càng thêm đắc ý.



“Giám khảo tối hôm nay, còn có người đại diện âm nhạc danh tiếng ngài Tống Trần Trạch…..”



Trước sân khấu, mở màn với khí thế ngất trời.



Hậu trường.



Trong một phòng nghỉ của thí sinh, lại một mảnh đình trệ.



Vân Khuynh tùy ý dựa vào ghế, nhìn người đàn ông ra vẻ soái khí trước mặt, “xùy” một tiếng.



“Cho nên, trước khi lên sân khấu, mới báo cho tôi, người hợp tác đổi thành vị này?”



Nàng nheo mắt, ánh mắt khinh miệt nhìn đối phương, bên môi nở nụ cười châm chọc.



“Này! Cô nói cái gì!”



Người đàn ông kia lập tức giận dữ: “Đại gia chính là người mới hot nhất trong giới ca sĩ hiện nay, hát cùng một ca sĩ tam lưu như cô, đúng là tiện nghi cho cô rồi!”



Mà một bên, trợ lý Hoàng của tổ tiết mục thần sắc tràn đầy khiếp sợ.



“Chị Cố, sao chị lại nói như vậy?”



“Anh Thành vì lịch trình bị trùng đã không hát cùng chị vài ngày rồi, chị không vừa lòng với anh Thẩm được bổ khuyết vào, từ chối tập luyện, bây giờ lại trách lên đầu chúng tôi, không khỏi quá phách lối đi….”



Vân Khuynh ngước mắt, liếc nhìn trợ lý Hoàng đang nói hươu nói vượn, công lực nói dối này, thật sự là…



Quá kém.



Thành Tu Duệ đã rời khỏi vài ngày?



A, vậy người hôm qua nàng thấy là quỷ chắc?




Hy vọng càng lớn, thất vọng càng nhiều.



Hợp tác cùng kẻ như Thẩm Dương, một mình cô ta có thực lực thì có lợi gì?



Hậu trường.



“Chị Cố, từ, từ chỗ này là lên được sân khấu.”



Phía sau.



Vân Khuynh đã trang điểm tốt tùy ý “Ừ” một tiếng, không lập tức bước lên.



Nàng quay đầu, ánh mắt thẳng tắp nhìn về người đàn ông bên cạnh.



“Kỳ Kiệt.”



Nàng đột nhiên gọi tên hắn.



Người đàn ông đạm mạc nhìn lại nàng.



Nàng đột nhiên cầm tay hắn, đi bước một, tới trước cầu thang máy.



Kỳ Kiệt rốt cuộc nhăn mày lại, “Làm gì?”



Môi đỏ Vân Khuynh cong lên.



“Anh cảm thấy, tôi đang đùa nghịch sao?”



Bố trí của nàng, đúng là rất tùy hứng.



Trợ lý Hoàng cùng thủ hạ của hắn, đều thấy nàng điên rồi.



Chỉ có hắn……



“Tùy cô.”



Kỳ Kiệt hờ hững dời mắt, nhưng lời hắn nói ra, lại đầy dung túng.



Vân Khuynh cười.



Giây tiếp theo, nàng bỗng dưng tới gần hắn.



Chớp mắt da thịt tiếp xúc, nàng nghe được tiếng tim đập vang trong lồng ngực hắn.



Nhưng.



Chỉ trong thời gian rất ngắn, Vân Khuynh lại bứt ra, bỗng chốc lui lại phía sau, nhảy lên cầu thang máy.



“Em phải lên sân khấu rồi.”



Cầu thang máy bắt đầu chạy lên.



Ranh giới của ánh sáng và bóng tối, thân mình cô độc của Vân Khuynh, với sân khấu có tiếng kêu gọi đinh tai nhức óc, đã rất gần.



Nhưng mà, nàng rũ đầu, chỉ ngóng nhìn một người.



Kỳ Kiệt ngước mắt, ánh sáng từ trên cao chiếu xuống, thật chói mắt.



Cặp mắt đào hoa luôn luôn lạnh lẽo, tựa như nhiễm vài phần nhu hòa.



Lời cô gái nhỏ vừa nói, còn quanh quẩn bên tai hắn.



“Tin tưởng em.”



“Nhìn em.”