Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện

Chương 72 :

Ngày đăng: 17:07 30/04/20


Edit + Beta: Mạc Khinh Vũ



Trong hư không, âm thanh điện tử lạnh băng nhắc nhở:



“Mời ký chủ phân phối 1 điểm khen thưởng và 700 điểm tích lũy.”



Vân Khuynh mở mắt, nỗ lực đè suy nghĩ của mình lại, bắt đầu cân nhắc chuyện thêm thuộc tính.



Ánh mắt của nàng nhanh chóng xẹt qua trên quầng sáng, quyết đoán nói: “Thêm điểm trí tuệ.”



Sau đó, là đổi điểm tích lũy.



Nhân việc nàng đã thông qua hai nhiệm vụ, lúc này đây, đạo cụ đã được mở khóa.



Vân Khuynh ngước mắt, tinh tế nhìn xem phần giới thiệu các kỹ năng và đạo cụ. Sau một lúc lâu, mới mở miệng nói: “Đổi Y Kinh và Thanh Linh đan tam phẩm.”



Y Kinh, là một quyển sách kỹ năng.



Khác với “âm thanh của tự nhiên” và “súng ống toàn năng” đổi trước đó, nó không phải kỹ năng có thể trực tiếp đạt được, mà cần nhiệm vụ giả từ từ học tập.



Nếu không, dựa theo giá trị của nó, cũng không có khả năng chỉ cần 650 điểm tích lũy.



Mà Thanh Linh đan tam phẩm tốn 50 điểm tích lũy, là một loại đan dược giúp thanh tỉnh tinh thần, phẩm cấp thấp nhất trong số các đạo cụ đan dược khác.



Vân Khuynh ôm tâm lý lo trước khỏi họa, cũng đổi lấy nó.



Mà lúc này, hệ thống đã nhận lựa chọn, trình tự nhanh chóng vận chuyển.



“Đổi xong, thuộc tính mới như sau.”



Tiếp theo, quầng sáng biến đổi, bảng thuộc tính lần nữa hiện lên ——



Tên họ: Vân Khuynh



Chủng tộc: Nhân tộc



Dung mạo: 89 ( tối đa 100)



Vũ lực: 10 ( tối đa 100)



Trí tuệ: 71 ( tối đa 100)



Linh hồn lực / tinh thần lực: 14 ( tối đa 100)



Kỹ năng: Súng ống toàn năng, âm thanh của tự nhiên, Y Kinh ( cần học tập)



Đạo cụ: Thanh Linh đan tam phẩm



Giá trị khí vận: -99700



Nhìn điểm thuộc tính đang tăng lên, trong lòng Vân Khuynh căng thẳng, tình huống bị khống chế như vậy….



“Tiếp tục tiến hành nhiệm vụ.”



Giây lát, nàng nhanh chóng gạt bỏ trạng thái xấu, thanh lãnh nói.



Muốn thoát khỏi khống chế, chỉ có thể tự mình mạnh mẽ hơn!



Huống chi, đã có ước hẹn, thế giới sau gặp.




“Nhu Hoa quận chúa đâu!!!”



“Cái gì? Nàng ở đây? Rốt cuộc sao lại thế này!”



“Không xong, mau đi tìm người….”



Tiếng vang ồn ào một mảnh.



Rất nhanh, bốn phía tẩm điện, đều thắp đèn lên.



Đội thái giám và cung nữ bị triệu đến khẩn cấp, mang theo đèn lồng, nôn nóng bắt đầu tìm người ——



Vì thế, Vân Khuynh chỉ có thể tránh người, không ngừng nhằm hướng bóng tối mà chạy.



Tuy nói, hiện tại bị phát hiện, nàng hẳn cũng không cần lo lắng trong sạch.



Nhưng, đây là cổ đại nơi quy định nam nữ cách biệt rất khắc nghiệt, nếu như bị người xác nhận “mất tích” trong nhà nam nhân bên ngoài, chỉ sợ, thanh danh của nguyên chủ sẽ bị hủy hoại!



Không biết chạy bao lâu.



Khi Vân Khuynh lần nữa ngoặt qua một chỗ rẽ, trước mắt, rốt cuộc xuất hiện cảnh sắc khác với tẩm điện kia.



Đây là, Ngự Hoa Viên?



Ánh trăng thản nhiên soi sáng vào trong tường viện lợp ngói đỏ, mơ hồ hắt ngược cảnh sắc trong vườn.



Không có biện pháp……



Vân Khuynh quay đầu nhìn ra xa, bốn phía cung uyển cơ hồ đều đèn đuốc sáng trưng.



Nàng chỉ có thể khẽ cắn môi, bước vào Ngự Hoa Viên. Nửa đêm, trong hoa viên một mảnh đen nhánh tĩnh mịch.



Vân Khuynh chỉ có thể nương theo ánh trăng mờ nhạt mà mò đường, chỉ là, xoay đi xoay lại vài vòng, vẫn chưa thấy cửa ra.



Sau một lúc lâu ——



Một loạt tiếng bước chân truyền đến từ bên ngoài.



“Ngự Hoa Viên? Có thể đã vào bên trong rồi đi!?”



“Đi vào tìm xem!”



……



Ánh sáng đèn lồng chiếu rọi cách đó không xa, Vân Khuynh trắng mặt, vội vàng quét mắt nhìn xung quanh một vòng.



Chỉ có một tòa núi giả phía trước là có thể giấu người.



Nhưng mà.



Khi nàng vòng đến sau núi giả, lại kinh hãi trong lòng ——



Nơi đó, thế nhưng xuất hiện một thân ảnh mặc trang phục thái giám!



Trong chớp nhoáng.



Vân Khuynh quyết đoán gỡ cây trâm ngọc trên đầu mình xuống, hung hăng đâm về phía cổ của người kia!