Hệ Thống Mau Xuyên: Kế Công Lược Nam Thần Phản Diện

Chương 73 :

Ngày đăng: 17:07 30/04/20


Edit + Beta: Mạc Khinh Vũ



Sau một lúc lâu.



Liễu Hi Nguyệt dẫn theo người đứng ở lầu bát giác, vẻ mặt không vui nhìn Ngự Hoa Viên.



Bốn phía, mấy thái giám cung nữ đang tách ra, lục soát mọi nơi tìm người.



“Như thế nào, còn chưa tìm được?”



Thấy mọi người giống như ruồi bọ bị mù đi loạn, Liễu Hi Nguyệt không áp chế được nóng nảy, nũng nịu lên tiếng.



“Hi Nguyệt tỷ tỷ, còn không có……”



Trả lời lại là tỳ nữ lúc trước ‘mưu đồ bí mật’ với nàng —— Xảo Vân.



Lúc này, nàng ta cũng mang vẻ mặt đưa đám, biểu tình biết vậy chẳng làm.



“Ta thấy, quận chúa căn bản không ở nơi này. Chúng ta vẫn nên đi nơi khác tìm thì hơn.”



Liễu Hi Nguyệt cắn răng một cái, sắc mặt cũng cực kém. Nhưng, trừ bỏ Ngự Hoa Viên, các nơi lân cận đều đã lục soát qua….



“Từ từ!”



Đột nhiên, ánh mắt nàng ta chợt sáng lên, giơ tay phân phó: “Người tới, qua chỗ núi giả nhìn xem.”



“Dạ.”



Mấy tiểu thái giám vội vàng chạy tới. Nhưng mà, chỉ nửa khắc sau, đã cúi đầu quay trở lại.



“Hi Nguyệt cô cô, không thấy thân ảnh quận chúa.”



Liễu Hi Nguyệt nhăn mày, trên mặt đẹp có chút không nhịn được, nàng ta không cam lòng tiến lên vài bước, tự mình đi xung quanh ——



Núi giả được chiếu sáng lên bởi đèn cung đình, trên bức tường bằng đá lởm chởm, chỉ có cỏ rêu cùng dây mây xanh quấn quanh, không có không gian nào có thể ẩn nấp.



“Đi thôi!”



Rốt cuộc nàng ta oán giận bỏ xuống một câu, xoay người đi rồi.



Đoàn người, cũng theo đó rút lui.



Trong Ngự Hoa Viên, lại ảm đạm trở lại.



Mà.



Núi giả chót vót vừa rồi mới bị dò xét, phảng phất tĩnh mịch như cũ.


Xem ra, thời cơ truyền tống tới tối hôm qua cũng không hoàn toàn hỏng bét. Ít nhất, đã tránh được một đêm bi kịch đầu tiên của nguyên chủ.



Chỉ là, nàng càng để ý một vấn đề khác hơn ——



‘Thái giám’ ở Ngự Hoa Viên kia, rốt cuộc là ai…



Tuy nói mới đầu trong bóng đêm, Vân Khuynh không thấy rõ, nhưng sau khi ‘chế trụ’ đối phương, nàng mới phát giác ——



Vóc người kia, rõ ràng là một nam tử thành niên!



Mà sau khi đối phương trầm mặc ý bảo nàng tiến vào ‘mật động’ sau núi giả ẩn nấp, Vân Khuynh càng là kinh hãi!



Đây tuyệt đối không phải nhân vật đơn giản gì!



Chẳng lẽ….



Là hắn sao?



Nghĩ như vậy, tim Vân Khuynh bỗng dưng đập nhanh hơn!



Nàng nỗ lực áp xuống suy nghĩ hỗn loạn, vừa định lần nữa sưu tầm tin tức thế giới ——



Gian ngoài đột nhiên một trận ồn ào.



“Hình như bên trong có người?”



“Cái gì?”



……….



Giây tiếp theo, cửa phòng bị hung hăng đá văng.



“Bọn đạo chích phương nào? Đây chính là Nhu Hoa quận chúa… Quận chúa, như thế nào là ngươi!?”



……



(1) Nhất minh kinh nhân: nhất – một; minh – hót, tiếng kêu của loài chim, thường được dùng với phượng hoàng; kinh – làm kinh sợ, làm kinh ngạc; nhân – người.



Câu thành ngữ này có xuất xứ từ “Sử ký-Hoạt kê liệt truyện”.



Thời Xuân Thu Chiến Quốc, Tề Uy Vương lên ngôi vua vào lúc 13 tuổi. Trong ba năm sau khi làm vua, ông suốt ngày ăn chơi không hề quan tâm tới việc nước. Các nước Hàn, Triệu, Ngụy đã nhân cơ hội này thôn tính nhiều vùng đất đai của nước Tề, các đại thần trong triều đều vô cùng lo lắng, nhưng đều không ai dám khuyên can nhà vua.



Bấy giờ trong triều có đại thần tên là Quách Vu Kinh rất có năng khiếu về mặt dùng ẩn ngữ và viết sớ tâu. Một hôm, ông vào cung nói với Tề Uy Vương rằng: “Hiện có một con chim khổng lồ đang đậu trên nóc cung điện của nước Tề. Tuy đã ba năm rồi mà nó vẫn không hề cất cánh bay và hót một tiếng nào. Đại vương có biết vì sao không?”



Tề Uy Vương biết đây có ý ám chỉ mình bèn nói rằng: “Đó không phải con chim bình thường, nó đã không bay thì thôi, mà đã bay thì có thể xuyên qua vạn tầng mây, kêu một tiếng là có thể kinh động cả thiên hạ (nhất minh kinh nhân).”



Từ đó, Tề Uy Vương không còn đắm mình trong tửu sắc nữa, mà dốc sức chuyên tâm việc nước, nhà vua triệu gặp 72 huyện lệnh trong cả nước, thưởng cho người có công, phạt kẻ có tội, đồng thời áp dụng một loạt biện pháp phát triển sản xuất, tăng cường lực lượng quân đội. Ít lâu sau, nước Tề trở nên dân giàu nước mạnh, nhà vua khởi binh đánh bại nước Ngụy, thu hồi đất đai bị lấn chiếm. Từ đó, nước Tề luôn là một cường quốc trong suốt 37 năm Tề Uy Vương tại vị.