Hệ Thống Sủng Phi

Chương 19 :

Ngày đăng: 09:24 19/04/20


Hương tùng lượn lờ ngay trước mặt, Thiệu Tuyên Đế vô cảm nhìn đôi tay đang

gảy lá trà, bỏ đi bọt trà phía trên, chỉ còn hương trà nồng đậm thoang

thoảng không tan.



Trà nghệ như vậy không sinh trong thế gia đại tộc khó có thể dưỡng thành.



“Hoàng Hậu có lòng.” Thiệu Tuyên Đế cầm chén trà nếm một ngụm rồi đậy nắp lại, không tán thưởng cũng không bình luận, nét mặt không hề bận tâm, nhưng

biểu cảm như vậy càng làm người ta tổn thương.



Ánh mắt vốn mang hy vọng của Hoàng Hậu liền u ám, nàng nhún gối muốn nở nụ

cười lại cười không nổi: “Hoàng Thượng thích là tốt rồi.”



Trong lòng nàng đắng ngắt, không thừa nhận cũng không được, tất cả do nàng tự làm tự chịu mà thôi. Trước nay người ta nói đế vương gia vô tình, nàng

vốn cũng muốn giữ vững một lòng. Nhưng đối mặt với đế vương anh tuấn,

nam nhân tôn quý nhất thiên hạ, nàng có thể nào không động lòng?



Dường như nhìn ra vẻ chua xót trong mắt Hoàng Hậu, Thiệu Tuyên Đế hơi ngập ngừng rồi vẫn vươn tay ra cầm tay nàng.



Da thịt nữ tử trong cung quả thật giữ gìn rất cẩn thận, có điều tuổi tác

của Hoàng Hậu không kém Thiệu Tuyên Đế là bao, nói ra trong cung này,

ngoại trừ Tiếu Thục Phi, nàng lớn tuổi nhất. Nếu nàng là nữ tử bình

thường thì không nói, nhưng thân là Hoàng Hậu thường nhiều ưu tư, lâu

dần làn da cũng không còn căng mọng nữa.



Còn nữa, nữ tử trong cung thường chạm son phấn, thậm chí khi thị tẩm cũng

bôi một lớp phấn dày trên mặt. Như vậy gây tổn thương lớp trong của da

rất lớn, bảo dưỡng bình thường chỉ có thể bảo vệ lớp ngoài. Như hạt đậu

dùng bột tẩy trắng, dù tròn vo, sáng bóng thế nào thì bên trong cũng

hỏng rồi.



Thiếu Tuyên Đế gần như vừa nắm đã muốn buông ra, có điều Hoàng Hậu không ý

thức được vấn đề này, nàng trở tay cầm lấy bàn tay Thiệu Tuyên Đế, mong

đợi hỏi: “Hoàng Thượng có muốn ở lại dùng bữa tối không?”



Ở lại dùng bữa tối tương đương ngủ lại Chiêu Dương Cung luôn.



Hoàng Hậu hiện tại đang thì như hoa, độ tuổi dù chưa tính là như sói như hổ,

nhưng cũng hy vọng được hàng đêm ân ái với người mình thích, có điều nếu người nàng thích là vua một nước, nguyện vọng kia đành biến thành một

tháng vẻn vẹn mấy ngày cầu hoan.



“Cũng được.” Thiệu Tuyên Đế nhìn bàn tay mình bị cầm chặt, bỗng nhếch môi cười, trong mắt lại không hề vui vẻ.



Nghe nói Hoàng Thượng muốn ở lại Chiêu Dương Cung dùng bữa tối, Đại cung nữ

Kim Chi của Chiêu Dương Cung vội vàng sai bảo bên dưới. Trên môi Hoàng

Hậu không ngừng ý cười, e thẹn như thiếu nữ ngồi bên đế vương trẻ tuổi.


tử này chỉ hơi tô điểm son phấn, bề ngoài có thể gọi là thanh tú, nhưng

điều này không thể che dấu quầng sáng của nàng, nàng là đại gia cầm nghệ có tiếng trong hậu cung, Nhàn Phi nương nương.



“Hoàng Thượng gần đây có mạnh khỏe không?” Nhàn Phi gảy dây đàn, vẫn chưa đứng dậy, cũng không nhìn người phía sau, chỉ nở nụ cười với hồ hoa sen.



“Không khỏe.”



Nhàn Phi giật mình, nàng xoay người, ngón tay lại chưa từng rời khỏi đàn cổ: “Hoàng Thượng một người trên vạn người, lẽ nào còn chuyện gì buồn bực

hay sao?”



“Vậy ngươi nói xem, trẫm có điểm nào kém Khang Vương?” Thiệu Tuyên Đế cười

khẩy một tiếng, hắn hơi nâng cằm lên, thúc quan màu vàng như phát ra ánh sáng chói mắt.



Có điểm nào kém Khang Vương?



Nét mặt Nhàn Phi hoảng hốt, thật ra Khang Vương mới là… không chỗ nào bằng ngươi.



Nhàn Phi cúi đầu gảy dây đàn hai cái, chưa trả lời câu hỏi của đế vương trẻ

tuổi, mà chuyển đề tài: “Người trong lòng của Hoàng Thượng không phải

thần thiếp, vì cớ gì nhất định muốn thần thiếp trở thành một trong tứ

phi.”



“Trẫm biết, trên đời này cũng sẽ không có người trong lòng trẫm.” Thiệu Tuyên Đế nheo mắt lại, hắn không cần người trong lòng, ngay cả thiên hạ này

cũng là của hắn, hắn cần gì thứ gọi là người trong lòng. Nhàn Phi vô tâm với hắn, huống hồ lúc trước còn từng thích Khang Vương, hắn tuyệt đối

sẽ không thích nữ nhân đối với mình tình cảm không tinh khiết, vì vậy

Nhàn Phi đương nhiên cũng không phải người trong lòng của hắn.



“Hoàng Thượng chỉ chưa gặp mà thôi.” Nhàn Phi nhắm mắt lại.



Nếu gặp rồi, sợ rằng những lời này nói không nổi. Giống như nàng, rõ ràng

tự cho rằng thích Khang Vương, đến khi thấy Thiệu Tuyên Đế lần đầu tiên

lại… tim đập như nai con.



Loại cảm giác này, làm thế nào cũng nói không rõ, nói không rõ cũng cắt không được.



“Nếu thật sự có một nữ nhân như vậy, Hoàng Thượng nhất định sẽ đặt nàng

trong lòng, thậm chí hận không thể cho nàng cả thiên hạ, giống như Tiên

Đế…” Nhàn Phi nói đến đây liền ngừng, câu nói tiếp theo không cần ra

khỏi miệng hai người đều hiểu ý.



An Đức Lễ nghe mà mồ hôi lạnh chảy ròng ròng, hắn lui về sau một bước, thân thể càng co ro hơn.



Nhàn Phi nương nương này đúng là người không thể coi thường. Chuyện của Tiên Đế cùng đương kim Thái Hậu có thể tùy tiện nói ra chắc?! Dù ngài muốn

nói cũng chờ chúng nô tài không ở đây rồi hãy nói chứ… Nhàn Phi nương

nương, nô tài có khi nào quên mang lương tháng cho ngài không?