Hệ Thống Sủng Phi

Chương 50 :

Ngày đăng: 09:25 19/04/20


Đồng tử của Từ Phúc Thái Hậu co rút lại, gần đây… Hoàng Thượng

thật khác thường, khác với trước kia luôn cố kỵ bà, hiện giờ Hoàng

Thượng như nắm được thứ gì đó trong lòng bàn tay, khiến trong lòng bà

không khỏi rùng mình, bà đặt đôi đũa trong tay xuống, trong lòng lo sợ

bất an sờ nửa khối lệnh bài trong túi ngầm.



Bà còn ảnh vệ mà Tiên Đế tặng, Hoàng Thượng tuyệt

đối không dám xuống tay với bà, nếu không chính là hai bên đều tổn hại!

Nghĩ thông điểm này, trên mặt Từ Phúc Thái Hậu lại ngập ý cười, có điều

nhìn Bảo Phi được Thiệu Tuyên Đế ôm trong lòng mà thầm hận, hậu cung này ai lớn hơn bà? Vậy mà nay có người dám vi phạm ý nguyện của bà… Quả là

không biết sống chết.



Một đám cáo mệnh phu nhân bên dưới ngồi xuống theo phẩm cấp.



Từ Phúc Thái Hậu tổ chức bữa tiệc tối này không phải nhất thời hứng lên mà có ý đồ riêng. Hiện nay căn cơ của Thiệu Tuyên Đế chậm rãi củng cố, nhân thủ của bà ở trong cung dần giảm bớt, điều này

khiến bà hoảng sợ.



Bởi vậy lần này Từ Phúc Thái Hậu gọi các phu nhân

đến, bề ngoài là cảm động nhớ thương quan lớn trong triều vất vả, để các phu nhân tiến cung tỏ vẻ vinh sủng, thật ra đang âm thầm lung lạc quyền quý.



Phải biết rằng quan lớn trong triều không phải đều

xuất thân thế gia. Ví dụ như đương kim Ngôn Thừa Tướng xuất thân nhà

thương nhân, tuổi còn trẻ đã thành danh, sau đó được chọn làm Thái Phó,

rồi mới thăng làm Thừa Tướng. Nay xem ra, bất kể là Tiên Đế hay Thiệu

Tuyên Đế đều cực kỳ tin tưởng Ngôn Thừa Tướng.



Có điều vì Ngôn Thừa Tướng chưa lấy vợ nên Từ Phúc

Thái Hậu dù có bản lĩnh thông thiên cũng không mời được Thừa Tướng phu

nhân, đành lấy lùi để tiến —



Những nhất phẩm phu nhân khác cũng rất có sức nặng.



Từ Phúc Thái Hậu hiền lành nói mấy câu, gọi vài cáo

mệnh phu nhân tới gần trò chuyện, Thiệu Tuyên Đế thì vẫn ngồi ở chủ vị,

từng cử chỉ đều mang phong phạm đế vương, Yến An Quân ở bên cạnh rót

rượu cho hắn, chính nàng lại không ăn bao nhiêu, Thiệu Tuyên Đế ghé mắt

nhìn nàng: “Vì sao không dùng nhiều một chút?”



Nhàn Phi gần hai người nhất, nàng nghe thấy câu hỏi

của Hoàng Thượng liền nắm chặt khăn tay, sau đó mỉm cười nói với Yến An

Quân: “Bảo Phi muội muội không phải có chỗ nào không thoải mái chứ, vì

sao dùng ít như vậy?”



“Thân mình thần thiếp không có gì đáng ngại, chỉ vì
Nét mặt Từ Phúc Thái Hậu cứng đờ.



Còn An Đức Lễ phía sau Thiệu Tuyên Đế thì yên lặng

cúi đầu, quốc khố trống không hơn phân nửa… Hoàng Thượng ngài trước đó

vài ngày không phải vừa chất đầy tiền bạc tiến cống trong quốc khố sao?

Mới hai ngày đã trống không hơn phân nửa? Vẻ mặt An Đức Lễ không chút

thay đổi khoanh chặt hai tay, mặc kệ Thái Hậu tin hay không, dù sao hắn

không tin.



Cố Cẩm không chú ý sắc mặt của Thái Hậu, nàng chỉ

biết dựa theo sắp xếp lúc trước dần nhảy về phía Hoàng Thượng, Cố Cẩm

vung tay áo tiến lên vài bước, bỗng nhiên bưng lên một chén rượu trước

mặt Thiệu Tuyên Đế, đầu lưỡi liếm đôi môi đỏ mọng đầy dụ dỗ, cố tình

chen giữa Yến An Quân cùng Thiệu Tuyên Đế.



Yến An Quân thấy thế không khỏi líu lưỡi, Tiểu Chủ này… Thật khó đỡ.



[Tinh! Ở bên cạnh Hoàng Đế bị va chạm vô cớ, khởi động kỹ năng kim long hộ thể!]



Bên tai vang lên tiếng hệ thống leng keng thông báo, Yến An Quân còn chưa kịp phản ứng, ngay sau đó, trên người Cố Cẩm

đột nhiên bị hắt một chén nước canh.



“Ào” một tiếng canh gà hất đầy mặt, Cố Cẩm đứng hình tại chỗ, Yến An Quân thì co mình trong lòng Thiệu Tuyên Đế, thấy nước

canh màu đen đang nhỏ từ trên mặt Cố Cẩm xuống, trong lòng không khỏi

thổn thức, loại chuyện thiếu đạo đức này… không phải do hệ thống quân

làm đấy chứ?



Cố Cẩm trố mắt nhìn canh gà ác trên người mình, bỗng quay mặt sang, thấy trong tay Từ Phúc Thái Hậu đang bưng một cái bát

vàng, cũng khẽ nhếch miệng nhìn Cố Cẩm, canh gà ác kia tất nhiên từ

trong tay Từ Phúc Thái Hậu hắt ra …



Yến An Quân suýt chút nữa cười ra tiếng, vội vàng

lùi càng sâu vào trong lòng Thiệu Tuyên Đế, hệ thống quân thật là… quá

xấu rồi! Có điều xấu theo kiểu nàng thích.



Từ Phúc Thái Hậu giật giật môi, vừa rồi bà vốn không muốn dùng canh gà ác hắt Cố Cẩm, nhưng cái bát vàng trong tay ma xui

quỷ khiến thế nào lại hắt ra ngoài thế này?



Từ Phúc Thái Hậu rùng mình một cái.



Bà đột nhiên nhớ tới tiểu phật đường trong cung

điện… Ra vẻ đã lâu chưa dâng hương… Không được! Đêm nay trở về nhất định phải quỳ niệm mấy lần kinh kim cương mới được.