Hệ Thống Sủng Phi
Chương 52 :
Ngày đăng: 09:25 19/04/20
Ngày hè cuối cùng trước khi lập thu, đây cũng là tháng thứ năm kể từ khi Yến An Quân tới Cao Thú, Lâm Phong Hồ trong Ngự Hoa Viên tu kiến từ tháng
ba, ở giữa hồ xây một căn đình, Dung Phi trong lòng thích, sai người gọi chủ tử các cung tới cùng nhau du hồ, Yến An Quân thân là một trong năm
phi, hiện đang ở Dưỡng Tâm Điện cũng nhận được thiệp rất sớm.
Lộc Nhi rót cho nàng một tách trà, nhìn tấm thiệp trong tay nàng nói: “Nếu
chủ tử không muốn đi, Hoàng Thượng sẽ che chở chủ tử, chắc hẳn Dung Phi
nương nương cũng không dám nói chủ tử cái gì.”
Hai ngày qua nhiệt độ giảm mạnh, nóng lạnh đột ngột khiến Yến An Quân cũng
bị lạnh theo, dù có kim long hộ thể nhưng loại cảm mạo tự nhiễm phải là
tránh không được.
Yến An Quân xoa trán, đặt tấm thiệp lên bàn, “Du hồ thôi mà, không có gì,
Dung Phi nương nương có lòng mời chúng ta cũng không tiện từ chối, đi
xem một cái rồi về coi như cho Dung Phi thể diện.”
Dù sao Dung Phi hiện đang chưởng quản phượng ấn, nàng lại là Bảo Phi tư
lịch ít nhất, không nể mặt là không chấp nhận được, tuy Thiệu Tuyên Đế
có thể che chở nàng, nhưng nàng không muốn chuyện gì cũng dựa vào Thiệu
Tuyên Đế giúp đỡ giải quyết… Mấy ngày nay Yến An Quân từng bước bị nuôi
thành sâu gạo đã tỉnh ngộ —
Nàng thật sự nên ra ngoài vận động nhiều một chút.
Cảnh của Lâm Phong Hồ rất đẹp, được cho là đáng để xem trong Ngự Hoa Viên,
trong đó có một lương đình rất lớn mấy ngày trước mới xây xong. Khi Yến
An Quân cùng Lộc Nhi đi vào Lâm Phong Hồ, nơi này đã tập trung rất nhiều người.
Hôm nay Dung Phi mặc một bộ đoạn thường thêu hoa mộc lan hai mặt, toàn thân nhìn có vẻ rất nhanh nhẹn, phối hợp với gương mặt xinh đẹp của nàng
khiến nhiều cung nhân chú ý, Dung Phi từng là sủng phi cũng không phải
không có lý do.
Đây là lần đầu tiên Tĩnh Phi ra ngoài kể từ khi sảy thai, khi nhìn thấy
Dung Phi bước chân nàng hơi ngừng nhưng vẫn tiếp tục đi tới.
“Dung Phi tỷ tỷ, thật đáng chúc mừng, nghe nói phượng ấn tạm thời ở trong tay tỷ tỷ, Dung Phi tỷ tỷ chia sẻ không ít với Hoàng Hậu tỷ tỷ đấy nhỉ.”
Tĩnh Phi khẽ cười một tiếng, cố ý nhấn mạnh hai chữ “tạm thời”.
Khi nói những lời này không thể nói là nàng không hận, nếu nàng không sảy
thai cần tĩnh dưỡng thì phượng ấn có thể do tam phi chưởng quản, một khi Hoàng Thượng ban ý chỉ, nàng sẽ nắm chặt quyền lực trong tay mình!
“Ừ.” Yến An Quân vốn định đứng một mình một lát rồi đi, không ngờ nửa đường
mọc ra một Mộc Dung Cơ, giống như muốn nói cái gì với nàng mà cứ úp úp
mở mở.
Mộc Dung Cơ thấy Yến An Quân có vẻ không muốn nhiều lời với nàng, bỗng
nhiên nói: “Bảo Phi nương nương mấy ngày nay được sủng ái, có từng nghĩ
tới nhỡ may một ngày nào đó trái tim Hoàng Thượng chạy đến chỗ người
mới, Bảo Phi nương nương sẽ phải làm gì không?”
“Hình như đây là chuyện riêng của bản cung thì phải, liên quan gì đến Mộc Dung Cơ?”
Sắc mặt Yến An Quân lạnh xuống, nghe lời này xong, mặc kệ Mộc Dung Cơ có
mục đích gì nàng đều không muốn biết. Hiện giờ nàng là Bảo Phi mà không
phải Lương Nghi trước kia, Mộc Dung Cơ lấy thân phận gì nói thế với
nàng? Nếu đối diện là Dung Phi, Tĩnh Phi hay Nhàn Phi nàng đều không có
loại phản ứng này, nhưng nay đối diện là Mộc Dung Cơ thì khác nhau xa
lắc.
Mộc Dung Cơ ý đồ quá lớn, luôn tưởng tượng thân phận mình có thể khinh
thường bất cứ kẻ nào. Đối với cung phi không nhìn rõ bản thân như vậy,
Yến An Quân thầm nghĩ: cực kỳ không muốn để ý đến ngươi!
“Lẽ nào Bảo Phi nương nương không muốn một đồng minh sao?” Mộc Dung Cơ thấy nàng muốn đi, vội vàng hỏi phía sau.
Yến An Quân cười nhạt quay đầu: “Lúc trước Đoan Mộc Tiểu Chủ cũng từng hỏi
bản cung như vậy, bản cung từ chối nàng, hiện giờ… Bản cung cũng từ chối ngươi. Bản cung không cần đồng minh.” Hoàng Thượng chỉ có một, dựa vào
cái gì nàng muốn kết một đồng minh không an phận, chia Hoàng Thượng cho
nàng một nửa?
Hoàng Thượng không phải đồ ăn, có thể chia chác nhau. Nghĩ đến giây phút dịu
dàng của người kia, bước chân Yến An Quân hơi dừng. Hoàng Thượng, cũng
là một người sống đấy. Không phải số liệu trong trò chơi, không phải mục tiêu cần chinh phục, có một người như vậy ở bên cạnh, dù là băng lạnh
khó tan chỉ sợ cuối cùng vẫn biến thành một vũng nước xuân.
Khi Yến An Quân đang nghĩ vậy thì thân mình bỗng bị người đụng phải, khi
nàng đang định đứng vững lại thì một người nhào vào trong lòng, khiến
thân mình lảo đảo của nàng thêm một phần sức nặng…
Bước chân nàng hoảng loạn, cùng người trong lòng rơi mạnh vào trong hồ.
“Tùm” một tiếng, nước trong hồ bắn tung lên.