Hệ Thống Sủng Phi
Chương 56 :
Ngày đăng: 09:25 19/04/20
Chuyện xảy ra ở Lâm Phong Hồ ngày ấy tất tần tật đã được ảnh vệ báo cáo, cho
nên ở ngoài Dưỡng Tâm Điện Thiệu Tuyên Đế chỉ thuận tiện xử lý luôn
Hoàng Hậu cùng Dung Phi. Hắn cùng Bảo Nhi mất đứa nhỏ, những người này
còn có tinh thần sáng ngày ra đã tới Dưỡng Tâm Điện khiến hắn ngột ngạt, Thiệu Tuyên Đế trong lòng đang bốc cháy kìa.
Chỉ không ngờ khi hắn muốn lạnh giọng xử lý lại tuôn ra chuyện Hoàng Hậu có thai!
Làm sao Hoàng Hậu có thai được?! Người khác không biết, hắn còn không biết
chắc? Vài năm trước Hoàng Hậu sảy thai tổn thương thân mình, sau này căn bản khó có thể có thai!
Lãng Thái Y của Thái Y Viện run rẩy bắt mạch cho Hoàng Hậu dưới ánh mắt sắc
bén của Thiệu Tuyên Đế, sau khi chẩn đoán chính xác hoạt mạch, tuyên bố
Hoàng Hậu đã có bầu ba tháng. Thiệu Tuyên Đế gắt gao nhíu mày, có bầu ba tháng… Nếu cẩn thận tính lên, chính là ngày hắn trúng mê hương. Nhưng
vừa nghĩ đến chuyện mình tưởng Hoàng Hậu là Bảo Nhi rồi làm động tác thế kia…
Thiệu Tuyên Đế buồn nôn, gần như lập tức muốn rút kiếm chém nữ nhân trước mặt!
“Nếu Hoàng Hậu có thai, bảo nàng ở yên trong cung của mình an thai, đừng đi
lung tung miễn cho phi tử khác va chạm.” Thiệu Tuyên Đế nhịn sát ý trong lòng, lạnh giọng sai bảo Kim Chi.
Kim Chi khúm núm cúi đầu đáp lời, nàng vốn tưởng rằng Hoàng Thượng biết
Hoàng Hậu có bầu sẽ vui mừng một chút, nay xem ra… sắc mặt âm trầm của
Hoàng Thượng không liên quan với hai chữ “vui mừng” là bao.
Sau khi mọi người lục tục rời khỏi Dưỡng Tâm Điện, Thiệu Tuyên Đế chắp tay
sau lưng, đưa lưng về phía Lãng Thái Y, đột nhiên hỏi: “Hoàng Hậu có bầu rốt cuộc là thế nào?”
Lãng Thái Y sửng sốt, há miệng im lặng. Hắn không hiểu rõ lắm ý của Hoàng Thượng.
“Thân thể của Hoàng Hậu căn bản không thể có thai, nay ngươi làm thế nào chẩn ra hỉ mạch?” Thiệu Tuyên Đế có chút thẹn quá thành giận, âm thầm áp chế căm tức trong lòng.
Lãng Thái Y nhíu mày, chắp tay nói: “Hoàng Thượng, tuy không biết vì sao
thân mình Hoàng Hậu nương nương không thể có thai, có điều hỉ mạch này
nhất định không sai.”
Lãng Thái Y dứt lời rồi lại trầm ngâm nói: “Dựa theo điều Hoàng Thượng nói,
xem ra vô cùng có khả năng Hoàng Hậu nương nương dùng cách dân gian hoặc phương thuốc tiền triều truyền lưu vào Cao Thú nào đó, thần từng nhớ có một loại phương thuốc ghi trên sách, có thể khiến nữ tử không thể mang
thai thụ thai, có điều mỗi ngày thai nhi sẽ hấp thu một lượng máu lớn
của mẫu thân… Chỉ sợ…” Chỉ sợ đứa trẻ còn chưa chào đời thì mẹ đã chết…
Hôm nay thấy bộ dạng Hoàng Hậu thật sự khí huyết không đủ, sắc mặt tái
nhợt, không giống bình thường, có tám phần phù hợp với lời Lãng Thái Y
nói.
Cật, từ Đại Cật đến Cao Thú năm tháng, chết không phong hào.
Khi Dung Phi nghe được tin tức này, nho trong miệng nghẹn ở cuống họng, ho
rất lâu cũng không nhổ ra được. Không ngờ Mộc Dung Cơ vô tội sẽ có loại
kết cục này… Xem ra Hoàng Thượng đã khai ân với nàng… Ít nhất chỉ thu
lại phượng ấn trong tay nàng mà không trách phạt là bao.
…
Nguyệt sự tháng này vừa đến, Yến An Quân bị Hoàng Thượng bắt nằm trên giường
hai ngày, ngày thứ ba đã muốn nhảy dựng lên, đáng tiếc có một lần trùng
hợp bị Thiệu Tuyên Đế phát hiện. Thiệu Tuyên Đế lạnh mặt hạ lệnh cho Lộc Nhi giám sát nàng mấy ngày liền, ngay cả đặt chân xuống giường cũng
không được phép. Yến An Quân khoẻ mạnh ngời ngời bị ức hiếp suốt một
tháng, cảm thấy toàn thân sắp mọc mốc.
“Bản cung không phải ở cữ, cần nằm lâu thế làm gì…” Yến An Quân lười biếng
nằm úp sấp trên giường lăn lung tung, nàng không thể ra ngoài đành dùng
phương pháp vận động này.
Lộc Nhi thấy nàng biểu hiện như vậy khoé miệng giật giật, chủ tử thật sự ngày càng được chiều quá sinh hư… Đều tại Hoàng Thượng!
Thiệu Tuyên Đế nằm cũng trúng đạn ở trong Dưỡng Tâm Điện vô tội hắt xì, phía
dưới Vương Như Bách đang tập trung tinh thần báo cáo —— tự cho là cùng
Hoàng Thượng có chung “tin tức giả” hiểu lòng không tuyên.
Lão vuốt râu cảm thán rất lâu mới nói: “Hoàng Thượng, thân mình của Bảo Phi nương nương đã nghỉ ngơi tốt, cho dù cùng Hoàng Thượng sinh hoạt vợ
chồng cũng không thành vấn đề.”
Bồi bổ quá mức, Bảo Phi nằm trong giường có khi nào chảy cả mỡ không? Bảo
Phi nương nương… lúc này dù sảy thai lần nữa chỉ sợ ngay cả đánh cái rắm cũng không có… A phi phi phi, lão nói bậy bạ gì đó, nếu Hoàng Thượng
biết suy nghĩ của lão còn không chém chết… Vương Thái Y âm thầm ghét bỏ
bản thân, thông đồng làm bậy với Hoàng Thượng rất áp lực, tinh thần thác loạn.
Vẻ mặt mưa dầm liên miên của Thiệu Tuyên Đế rốt cục nhu hòa chút, bên môi
lộ ra ý cười, trong vẻ mặt chờ đợi của Vương Như Bách nhấn mạnh một chữ: “Thưởng.”
An Đức Lễ chờ ở bên vội vàng đưa khay trong tay ra, cười tủm tỉm nói với
Vương Như Bách: “Vương Thái Y, rốt cuộc ngài cũng nói một câu tiếng
người.”
Vương Như Bách: “…” An công công này sao càng ngày càng không biết nói chuyện vậy nhỉ, bình thường nhìn có vẻ thông minh, thì ra đều là ảo giác!