Hệ Thống Sủng Phi

Chương 68 :

Ngày đăng: 09:25 19/04/20


Khi mới vào đầu đông, quân đội Cao Thú đóng ở Đại Cật đã trở về tám, chín

phần mười, những người ở lại đều là quan quân được chỉ định định cư tại

Đại Cật. Những người có thể đóng tại nơi xa xôi như thế không ai không

phải tâm phúc của Hoàng Đế, vì thế các quan viên trong triều đều ghi nhớ kỹ trong lòng.



Những người này, trên người dán nhãn của Hoàng Thượng.



Có điều… Dù Hoàng Thượng bước lên đế vị từ khi còn trẻ, nay cũng không

nhiều nhân lực như thế chứ? Quan quân phân bố mỗi doanh đều có một, hai

người, nếu gộp lại với nhau sẽ là lực lượng khổng lồ đến nhường nào?



Đương nhiên Thiệu Tuyên Đế không có khả năng nắm hoàn toàn quân tướng trong

tay chỉ bằng vài năm ngắn ngủi, người được giữ lại lần này ngoại trừ

trung với hắn, trung với hoàng thất còn có cả người của các thế gia.



Những thế gia này không phải của Hoàng Thượng, cho nên không cách nào xếp

người vào quân doanh một cách đương nhiên, bình thường phải hao tổn rất

nhiều nhân mạch và tài nguyên mới kiếm được vị trí một đầu mục nho nhỏ.

Nay đầu mục bị Hoàng Thượng trực tiếp thả ra xa tít tắp giữ đất Cao Thú, gia chủ các thế gia thật sự nghiến răng ken két!



Thằng oắt Hoàng Thượng! Thủ đoạn lần này quả lợi hại!



Thiệu Tuyên Đế bị gia chủ các thế gia hung hăng nhìn chằm chằm liên tiếp mấy

ngày, toàn thân thoải mái, đã không còn mấy quân cờ ngầm này như rút

nanh vuốt của bọn họ trong quân đội, lúc này bọn họ chỉ có nước ngoan

ngoãn ngồi yên, cuối cùng cũng lật không nổi cành hoa nữa. Giờ… Chỉ còn

Tiếu Tự Hổ.



Đầu ngón tay Thiệu Tuyên Đế gõ mặt bàn, nhìn nhìn An Đức Lễ, bỗng chép

miệng một tiếng quay đầu sang một bên, nói một câu như than thở: “Phá Lỗ Đại tướng quân của trẫm, nay tuổi tác đã cao.”



Tuổi tác đã cao…



Ngầm muốn nói nên lui xuống rồi…



An Đức Lễ hàm hồ đáp một tiếng, mồ hôi lạnh lại chảy ròng ròng, vì sao

Hoàng Thượng đột nhiên lại nói một câu như vậy? Không phải là… bất mãn
Nhưng hiện giờ Bảo Phi nương nương đang ở trong Dưỡng Tâm Điện, có thể nói là không chịu nửa điểm tổn thương, Hoàng Thượng à, một người sống sờ sờ

như Bảo Phi nương nương còn có thể chạy mất hay sao?



Yến An Quân nay bị giam lỏng trong Dưỡng Tâm Điện ngày ngày luyện thư pháp, quả là tiến bộ hơn không ít, ít nhất về phương diện thi hoạ Thiệu Tuyên Đế không cấm đoán nàng; về phần kỳ… quá mệt não, Thiệu Tuyên Đế không

cho chơi; còn về cầm… từ sau khi Yến An Quân đàn một lần Thiệu Tuyên Đế

trực tiếp sai người khoá kỹ đàn cổ lại.



Nếu để đứa bé trong bụng Bảo Phi ngày ngày nghe tiếng đàn thế này chỉ sợ

khi sinh ra đã tinh thần không ổn định. Đây là một câu duy nhất trong

lòng An Đức Lễ khi nghe xong.



Cho nên đến tận hôm nay Yến An Quân mới chỉ luyện được thi hoạ đến mức cao cấp.



Ngay khi Yến An Quân gác bút lên bàn, bên tai vang lên tiếng hệ thống, cùng

lúc đó trước mặt nàng xuất hiện một cái đĩa xoay thật lớn chậm rãi

chuyển động, chính giữa là cái nút màu đỏ bắt mắt.



Phía trên có sáu lựa chọn và năm ô trống, mặt đĩa xoay sắp xếp lựa chọn và ô trống xen kẽ nhau. Yến An Quân cố gắng khép miệng lại, xem ra những ô

trống này là không có lựa chọn, chỉ khi kim đồng hồ chỉ đến ô lựa chọn

mới được coi là “trúng thưởng”.



Yến An Quân nhìn những mốc lựa chọn trước mắt, sáu cái phân biệt là: một

điểm mị lực, mười điểm mị lực, một trăm điểm mị lực, một nghìn điểm mị

lực, một vạn điểm mị lực, mười vạn điểm mị lực.



… Mười vạn điểm mị lực?! Nàng có lấp đầy các các chỉ số đến cao nhất cũng không dùng tới mười vạn điểm mị lực thì phải?!



Nếu nàng có thể quay được mười vạn điểm mị lực…



Yến An Quân kích động hiếm thấy.



Nàng chậm

rãi vươn tay đè thật mạnh xuống nút đỏ. Ánh sáng màu đỏ loé lên, kim

đồng hồ trong đĩa xoay như bị súng bắn đạn bắn ra, quay tròn vài vòng,

cho đến khi quay liền năm vòng mới dần dần chậm lại, từng bước từng bước đi ngang qua… Mười điểm mị lực… Một trăm điểm mị lực…