Hệ Thống Sủng Phi

Chương 73 :

Ngày đăng: 09:25 19/04/20


Cầm kỳ thi họa?



Nhìn dáng vẻ “ngươi cứ việc xuất chiêu, ta đây tiếp hết” của Công Chúa Minh

Linh Quốc, Yến An Quân mỉm cười, đây chẳng phải thứ hệ thống gọi là bồi

dưỡng “tài nữ” đấy sao?



Yến An Quân trực tiếp đứng dậy, khẽ cười nói, “Công Chúa điện hạ muốn tỷ

thí với bản cung một phen, còn bản cung lại không muốn hiến nghệ trước

mặt công chúng, nếu không khác gì hoa khôi chốn phong trần? Công Chúa là khách từ xa tới ước chừng không biết cách nói này, nay bản cung phổ cập cho ngươi một lần, mời Công Chúa nhớ kỹ, sau này đừng tìm người đến tỷ

thí nữa.”



Yến An Quân vừa nói ra lời này, đại thần bên dưới chợt tỉnh mộng. Quả thật, thân là sủng phi nếu hiến nghệ trước người khác quả là có chút mất thân phận, nhất là Bảo Phi nương nương còn là nữ nhân của Hoàng Thượng, cung phi trắc nhất phẩm, thân phận tôn quý đến mức nào tất nhiên không cần

nhiều lời, làm gì có chuyện để mặc một Công Chúa khoa chân múa tay với

mình?



Lại nói đến chuyện hiến nghệ này…



Người từng tới thanh lâu đều biết trong đó cũng có nghệ kỹ “bán nghệ không

bán thân”, cũng là trước công chúng viết thơ viết từ, Bảo Phi nương

nương thân là nữ nhân của Hoàng Thượng sao có thể lấy ra để so với nghệ

kỹ?



Không giận điên lên đã là dễ tính rồi!



Huống hồ nàng chẳng phải Hoàng Hậu, nàng là một sủng phi, sủng phi là ai? Là

nhân vật được ân sủng lớn nhất của Hoàng Thượng! Trong các đời sủng phi, có ai chịu được có người chỉ vào mũi yêu cầu tỷ thí?



Ngôn Sơ Nam ngồi ngay ngắn bên dưới, gương mặt điển trai có chút trắng bệch

dưới ánh đèn, ánh mắt hắn thoáng lóe lên, quả là có nhận xét mới với vị

sủng phi nương nương này.



Bảo Phi này có thể thấy là người có cá tính, nói chuyện lý luận rõ ràng,

khiến người ta biết rõ là châm chọc mà không làm gì được. Quả nhiên, nữ

nhân trong cung đều không đơn giản, Mà Bảo Phi có thể đi leo lên vị trí

sủng phi…



Hẳn là có liên quan tới phần thông minh này.



Yến An Quân nói xong liền đón hai tay Thiệu Tuyên Đế, thoải mái dựa vào
giống một loại nghệ thuật.



Loại nghệ thuật này cũng từng có người đạt được nhưng đều là nam tử lớn

tuổi, uyên bác, bút lực mạnh mẽ, mà chưa từng có nữ tử như thế bao giờ!



Hệ thống đã nhận định tài nghệ thư pháp của Yến An Quân đạt 100%, đương

nhiên viết ra cũng là hàng mẫu 100% không tỳ vết, 180 độ không có góc

chết. Tuy hiện giờ nàng chỉ tiện tay viết vài chữ, căn bản không để tâm, nhưng có bộ máy gian lận như hệ thống thì chữ viết ra càng giống như đã tính toán trước vậy.



Đây chính là chỗ tốt khi có hệ thống.



Đồng thời, trâm hoa chữ nhỏ chính là thứ viết lên tên tuổi Vệ phu nhân, nay

trâm hoa chữ nhỏ dưới ngòi bút của Yến An Quân đương nhiên đủ cả hình ý

kết hợp, vô cùng có ý vị, cộng thêm động tác tùy ý viết ra của nàng

khiến Yến Du Ti chịu đả kích rất lớn.



Cho nên, Yến Du Ti chấn động thế nào… có thể tưởng tượng được.



“Ơ? Vì sao mặt mày công chúa lại xanh thế?”



Thấy rõ sắc mặt của Yến Du Ti, Yến An Quân gác bút nhàn nhã trêu ghẹo một

câu, xoay người lại chui vào lòng Thiệu Tuyên Đế, ồn ào lắm chuyện như

vậy bây giờ hơi mệt thật. Nàng thanh tú ngáp một cái, không để ý đến vị

công chúa Minh Linh Quốc này nữa.



Thể diện ấy mà, mất một lần là đủ rồi.



Thiệu Tuyên Đế vô cùng thân thiết nhéo mũi nàng một cái. Sao hắn có thể không biết nàng đang nghĩ gì? Có điều đối với tất cả hành vi của tiểu kiều

thê, hắn hết thảy ủng hộ, phu nhân làm công chúa này mất mặt đúng lúc

lắm, có thể mài bớt mũi nhọn của nàng ta, đỡ cho luôn không biết sống

chết mà gây chuyện.



Trang giấy trong tay Yến Du Ti bay xuống, trùng hợp dừng trước mặt Ngôn Sơ

Nam. Hắn ngẩn người ra mất một lúc, giơ tay nhặt lên, chỉ thấy nét chữ

phía trên quá xuất sắc, trên đó có bốn chữ to “đừng lại già mồm”.



Hắn bật cười, miệng không ngừng khen: “Chữ đẹp! Quả là chữ đẹp!”