Hệ Thống Vạn Năng! Ta Là Vương

Chương 27 : Độc Đế Ma Tôn! Khuynh Thế Thiên Hạ 16

Ngày đăng: 12:15 30/04/20


Kể từ hôm đó cô và hắn đã ở đây 7 ngày, hắn luôn dịu dàng và ân cần với cô. Ngoài việc hôn ra thì luôn yêu thương cô hết mực, khiến lòng cô có cảm giác hơi có lỗi. Ngồi trên tảng đá cô nhìn lên bầu trời, hắn từ phía sau ôm cô. Giọng nói dịu dàng lo lắng



" Nàng sao vậy? "



" Không có gì "



" Ta có chuyện muốn nói với nàng "



Hắn tựa cằm vào vai cô



" Hử? "



" Chúng ta đã ở đây 7 ngày, và sắp tới sẽ có trăng máu. Ta phải nhân cơ hội trị vết thương. Nên ta sẽ không thể cạnh nàng 3 ngày này... "



" Vậy chúng ta có thể thoát ra sao? "



" Phải "



" Ừ! Vậy người đi đi "



" Ta không yên tâm để nàng một mình, nên ta sẽ tạo kết giới bảo vệ. Nàng không thể ra ngoài và không ai có thể vào trong. Thức ăn, củi lửa và nước uống đều có đủ, nàng phải chờ ta về "



" Ừa! Người định đến đâu tu luyện? "



" Ở một hang động trên băng, xung quanh đều là lửa rực "



" Băng và lửa dung hòa? "



" Phải! "



Không khí im lặng bao trùm, cô bình thản nhìn một khoảng không còn hắn lại lo lắng nhìn cô



" Sao vậy? " Cô thấy hắn nhìn mình liền hỏi



" Ta có cảm giác, lần này ta đi sẽ mãi mãi mất nàng... "



" Làm sao như thế được? Người suy nghĩ nhiều rồi "



" Băng nhi! Nàng hứa với ta, khi ta giết hết đám Linh sơn kia. Nàng sẽ trở thành Ma hậu của ta. Mãi mãi yêu ta, bên cạnh ta. Được không? "



Cô yên tỉnh nhìn vào đôi mắt hắn, cô có thể thấy sự dao động và sợ hãi nơi đáy mắt của người nam nhân này.



Ma hậu? Yêu? Bên cạnh ngươi? Có lẽ không được rồi, ta không phải Huyết Ly Băng, nên lời hứa này có thể xem như không tính nhể? Ha!


Gương mặt Hiên Viên Khải Minh trở nên âm trầm, hàn khí lạnh lẽo tỏa ra



" Ta rất cảm kích những gì nàng ta làm. Và ta công nhận nàng ta rất đặc biệt, hành xử thông minh, tài giỏi. Cũng đã từng cứu ta khi trước nhưng chuyện đó cũng chỉ là giúp đỡ nhau. Đừng nói xằng bậy "



" Đệ thấy chỉ có huynh vô tình, chứ Hi Vân chưa chắc nghĩ vậy "



" Đệ... "



Cạch!



Cửa phòng mở ra, Mặc Sĩ Tuyệt Ca lạnh lùng khí phách bước vào. Gương mặt không cảm xúc nhìn vào khoảng không, phía sau là Hi Vân xinh đẹp. Gương mặt lạnh lùng nhưng khi liếc qua Hiên Viên Khải Minh thì tim đập mạnh, đáy mắt xẹt qua sự quan tâm



" Ấy chà! Đại tẩu và Mặc Sĩ trưởng lão đến rồi à? "



" Ngạo Thiên...! "



Từ đại tẩu lọt vào tai cả 3 người. Mặc sĩ Tuyệt Ca không nói gì ngồi vào chỗ còn Hi Vân vẫn lạnh lùng. Nhưng đáy mắt lại hiện lên sự xấu hổ. Hiên Viên Khải Minh gằn tên hắn, khiến hắn không dám ho he gì nữa



" Thất vương! Ta có chuyện muốn nói "



" Mặc Sĩ trưởng lão không cần khách sáo "



" Theo như tính toán, ta nghĩ Ma Tôn sẽ trở lại vào 3 tháng nữa "



Lời nói lạnh lùng của hắn khiến ai cũng kinh ngạc



" Phiền đây "



Ngạo Thiên nâng trà lên nhấm nháp, liếc nhẹ về phía Khải Minh



" Ngài có ý định gì? "



" Nay Linh sơn phía ta đã khôi phục không ít. Và Cửu Thiên Huyền Lôi kiếm đã có thể sử dụng. Dù uy lực không mạnh như trước nhưng đấu với Ma Tôn vẫn có thể. Còn Hiên Viên quốc đành phiền các vị " Mặc Sĩ Tuyệt Ca uy nghiêm nói



" Ngài định tử chiến với Ma tộc? " Ngạo Thiên kinh ngạc thốt lên



" Phải "



"... "



Không khí trong phòng bỗng dưng yên tỉnh, thì từ ngoài sảnh một tà áo dài trắng hạ xuống. Thân ảnh yêu mị tuyệt trần. Mảnh vải che đi đôi mắt tung bay trong gió. Mái tóc tím mịn màng như lượn sóng. Khóe môi nâng lên đưa tay đẩy cửa



" Đã lâu không gặp... "