Hệ Thống Vạn Năng! Ta Là Vương

Chương 6 :

Ngày đăng: 12:15 30/04/20


" Em uống nước đi "



Cô nhận lấy chai nước từ tay Du Y, đây là thư kí mà Hà Dương đã gởi đến cho cô vào sáng nay. Cô vừa quay phim xong...



" Cảm ơn "



" Em vất vả rồi, mới sang sớm đã phải đi quay " Du Y mỉm cười đưa cho cô một chiếc khăn lông



" Không sao đâu, đã 13h rồi. Em đi ăn gì trước. Chị đi với em không? " Cô nhẹ nhàng hỏi Du Y



" Ừ! Chúng ta đi chung "



Nói rồi cô và Du Y cùng nhau đi đến một nhà hàng ăn cơm, những món ăn ngi ngút khói khiến bụng cô cồn cào



" Chị vào nghề này bao lâu rồi? "



" Hử? Đã 6 năm rồi em. Năm nay chị đã 26 tuổi "



" Chị giỏi thật "



" Em không cần khen chị đâu, những đứa trẻ mà chị chỉ dẫn đã là những ngôi sao nổi tiếng rồi. Em có tin không? "



Du Y nháy mắt mỉm cười với cô



" Ha ha! Tin "



Cô cười nói rồi tiếp tục dùng bữa



" À mà, em quen với Hà tổng sao? "



" Hử, không thân lắm "



" Chị không tin được, nếu không thân làm sao ngài ấy lại kêu chị đến đây chỉ dạy em " Du Y nhỏ giọng nói



" Chị nói gì vậy? "



" À ha, không gì. Em ăn đi "



Cô cũng vui vẻ tiếp tục ăn, nhìn bầu trời trong xanh với những áng mây hồng mà tâm trạng cô tốt hơn hẵn.



" Ái chà! Đây là Du Y tiểu thư sao? "



Một giọng nói chế giễu vang lên, quay lại thì cô thấy hai người đang đi đến. Một nữ nhân xinh đẹp cao ráo kiêu ngạo. Và người nói là một nam nhân trông có vẻ lịch sự



" Nam Bằng? " Du Y đứng lên nheo mài lại



" Ha ha, cô còn nhớ tôi sao? Du Y "



" Đây là người đã đào tạo nhiều diễn viên nổi tiếng đó sao? Du Y? " Nữ nhân xinh đẹp kia lên tiếng khá bất ngờ



" Phải? Chúng tôi từng là cộng sự với nhau " Nam Bằng kia chế giễu cười cợt



" Chỉ từng là cộng sự, bây giờ xem ra anh cũng có ít danh tiếng " Du Y cũng cười nhạt nhìn vào tên đó



" Hừ! Tôi đang là thư kí cho Liên Chi, diễn viên sẽ đảm nhận vai nữ9 trong bộ phim do chính tay đạo diễn nổi tiếng Hollywood viết ra. Chắc chắn sẽ rất nổi, còn cô? Ây da! Là một con nhóc tập sự à " Nam Bằng khinh thường liếc nhẹ qua cô



" Anh có ý gì? Em ấy chắc chắn sẽ làm nên một thành công mới. Các người đừng vội lên mặt " Du Y tức giận nhìn bọn họ



" Ha ha, thành công? Trong giới showbiz ai mà không biết Du Y cô luôn bao che cộng tác của mình. Đừng khiến tôi nực cười... " Nam Bằng chế nhạo nói



" Anh... "



" Đủ rồi, đi thôi. Đừng chấp nhất với bọn cóc ghẻ "



Người tên Liên Chi lên tiếng, liếc qua cô khinh bỉ



" Cô nói ai là cóc ghẻ. Cũng chỉ là một diễn viên nhỏ nhoi mà lên mặt với ai vậy. Đúng là không có giáo dục " Du Y tức giận nghiêm khắc nói với cô ta



" Không giáo dục, OMG cô dám nói tôi thế sao? "


" Anh... "



Vì mở cửa không được nên cô đành ngoan ngoãn ngồi lại, lấy tay bịnh chặt mắt. Vì tò mò nên cô hơi hé ra nhìn, vừa nhìn thấy gương mặt cô liền đỏ lên trông vô cùng đáng yêu.



Hắn chưa cài nút áo, liền nắm lấy tay cô kéo lại ngồi trên đùi mình. Khóe môi mỉm cười vuốt ve mặt cô



" Đẹp không? "



" C...cái gì...đẹp? "



" Cơ thể anh "



" Em... em không biết "



Cô quay qua né đi ánh mắt hắn, thấy vậy hắn liền lấy tay cô chạm vào cơ bụng rắn chắc của hắn.



" Ngại gì, chẳng phải em nhìn thấy rồi sao? "



" Ý anh là sao? "



" Lúc ở vách núi em đã thấy cơ thể anh rồi "



" Lúc... lúc đó em chỉ lo băng bó. Làm gì để ý đến... "



" Vậy giờ nhìn xem, em có thích không? "



Hắn nâng mặt cô lên mỉm cười



" Thích hay không là ý gì? Anh... anh xấu xa. Mặc áo vào đàng hoàng đi "



" Ha ha! Hôn anh, anh không chọc em nữa "



" Anh... "



Cô dù tức giận nhưng vẫn phải cúi xuống hôn vào má hắn



" Không phải ở đó, ở đây "



Hắn chỉ vào môi mình mà mỉm cười, gương mặt cô ửng hồng



" Anh đừng quá đáng "



" Hôn không? "



" Hừ... "



Thấy gương mặt uy hiếp của hắn cô liền ngoan ngoãn cúi đầu xuống chạm nhẹ vào môi hắn, nhìn gương mặt thỏa mãn kia mà tức giận. Liền há miệng ra cắn vào môi hắn thật mạnh



" A "



Hắn chạm vào môi mình đang chảy máu, và quay qua nhìn cô đã tranh thủ chạy về ghế ngồi đang mỉm cười đắc ý.



" Em dám cắn anh? "



" Sao không chứ? "



Cô hất mặt lên trêu chọc hắn, thấy vậy hắn liền liếm môi mình mỉm cười



" Anh xem như đây là đánh dấu chủ quyền của em "



" C...cái gì? Anh... "



Cô kinh ngạc nhìn vào hắn đang bắt đầu lái xe, thật sự cô chưa hề thấy ai mặt dày như vậy. Liền bực tức quay đi



Nhìn gương mặt mãn nguyện của hắn qua kính xe, mà đáy mắt cô xẹt qua tia sáng lạnh lẽo đầy chế giễu



Hừ! Ngu ngốc...



∆∆∆∆∆∆∆∆∆