Hệ Thống Vạn Năng! Ta Là Vương
Chương 63 : Thế Giới Tu Tiên 8
Ngày đăng: 12:16 30/04/20
Cô cùng Sư Tôn đến một ngọn núi vắng vẻ, tòa nhà cao lớn. Xung quanh là cây cối thoáng mát trống trãi, bước vào đại sảnh sư tôn ngồi xuống ghế thoát tục. Xung quanh đồ vật giản dị...
" Sư muội! Đây là nơi ẩn cư của chúng ta. Ta là Huyền Hàn, là đệ tử nhập thất của nơi này. Trong ngọn núi này ngoài ta, muội và sư tôn còn có một người nữa "
Lời nói Huyền Hàn vừa dứt, từ ngoài chạy vào một bóng dáng nhanh nhảo. Là một nữ tử, nàng ta có mái tóc ngắn dài hơn vai buột cao qua bên trái. Đôi mắt to tròn vui vẻ. Môi hồng cười tươi. Làn da mịn màng trắng trẻo. Thân hình nhỏ nhắn cao chắc tới vai cô, là một nữ tử xinh đẹp. Vừa chạy tới sư tôn vừa cười vui vẻ
" Sư phụ! Người về rồi "
Nàng ta chạy tới ôm lấy sư tôn, tiểu Huyết cùng tiểu Bát Đản nhìn đến trong lòng thầm nghĩ
" →_→ Có gian tình
" Đủ rồi Chung Linh "
Lời nói sư tôn lạnh nhạt vang lên, Huyền Hàn xoay qua cô
" Đây là Chung Linh "
Chung Linh quay qua nhìn cô, ánh mắt dò xét. Sau đó đáy mắt xẹt qua một tia khinh thường
" Không có gì đặc biệt. Sư phụ, sao người lại nhận nàng ta? "
" Chung Linh! Chú ý lời nói "
Sư tôn uy nghiêm nói, nhưng lời nói vẫn nhẹ nhàng tao nhã.
" Hừ! "
Chung Linh bĩu môi quay qua sư tôn cười nói, không thèm ngó ngàng tới cô. Huyền Hàn thấy vậy liền lên tiếng
" Sư muội, muội sắp làm sư tỷ của Ngân Tinh rồi. Chào hỏi đi "
Chung Linh quay qua nheo mài, nhìn đến cô giọng nói chua chát...
" Ta là Chung Linh. Ta là ma pháp sư tam hệ, có khả năng nhìn pháp lực và kỹ năng của kẻ khác "
Giọng nói gì đây, giống như đang khoe khoang vậy. Trước mặt chủ nhân mà giở cái giọng đó...
Tiểu Huyết nói trong tâm trí, đôi mắt nhìn đến Chung Linh cực kỳ bất mãn
" Muội là Lãnh Cơ Ngân Tinh, mong sư tỷ sau này giúp đỡ "
" Hừ! "
Chung Linh khinh thường cô sau đó nhìn qua tiểu Bát Đản liền tròn xoe mắt. Miệng nở nụ cười
" Dễ thương quá "
Chung Linh đưa tay chạm vào mũi tiểu Bát Đản khiến nó ngứa ngấy
" Hắc xì... "
" Ha ha! Dễ thương quá... "
Chung Linh mỉm cười, sau đó nhìn qua cô cùng tiểu Huyết đang quấn lấy người tiểu Bát Đản nói
" Lấy con rắn này ra, đưa ta con hồ ly này "
Tiểu Huyết kinh ngạc trước thái độ dửng dưng như đúng rồi của Chung Linh, nhìn qua cô...
" Chung Linh! Ngươi làm gì vậy? Ngày thường ta dạy dỗ ngươi như vậy sao? "
" Sư phụ... "
" Được rồi, trở về phòng tu luyện. Chép 100 bản nội quy cho ta, khi chép xong thì mới được ra ngoài "
Lời nói sư tôn khiến tiểu Bát Đản kinh ngạc
Cô nở nụ cười nhạt
" Vậy... còn ngọn lửa thứ 5? "
" Chính là ngọn lửa được dung hòa bởi Thủy hệ "
" Vậy có nghĩa đã từng có người làm được? "
" Chuyện đó ta không biết, trong sách cổ không có ghi. Và sức mạnh của nó cũng không thể nắm được... Ngọn lửa thứ 5 này là một bí ẩn "
Sư tôn vừa uống trà vừa nói
" Đến nay, những vị thần mới là người mạnh nhất. Tiên, để có thể đạt đến cảnh giới đó thì con người phải trút bỏ hết tất cả những gì liên quan tới trần đời. Mãi mãi sống trong sự thanh tỉnh và yên bình, người tu tiên luôn có tuổi thọ rất dài. Sở dĩ ta nhận ngươi làm đồ nhi, là vì trong ngươi có sự trầm lặng yên bình. "
" Thì ra là vậy... Đồ nhi có thể hỏi sư phụ một câu? "
" Hỏi đi "
" Sư phụ... thọ bao nhiêu rồi? "
Sư tôn ngẩn người, sau đó nhấp trà bình lặng nói
" Ta 190 tuổi "
Cô gật nhẹ đầu, sau đó tiếp tục cùng sư tôn học. Thời gian nhanh chóng trôi qua, chớp mắt đã qua mấy ngày. Cô ngồi trên giường tu luyện, tiểu Huyết bên cạnh nói
" Con heo đó sao tới giờ chưa về vậy chủ nhân? Có khi nào nó bị người ta mần thịt rồi không? "
" Con rắn thúi, chưa gì trù ta chết rồi "
Tiếng nói tiểu Bát Đản vang lên, từ ngoài phóng vào ngồi trên đùi cô.
" Về rồi "
Cô lạnh nhạt nói, tiểu Bát Đản nhìn cô vui vẻ
" Mấy ngày nay ta rất nhớ người "
" Được rồi! Vào chủ đề đi heo mập "
Tiểu Huyết dùng đuôi đánh vào người tiểu Bát Đản
" Từ từ! Ký chủ, ta đã khám phá hết Tiên sơn này. Đầu tiên phải nói đến nơi đây rất rộng lớn, ta biết được Tiên sơn có một cái tháp có tên là Tháp Tuệ. Trong đó để muôn vàng những cuốn sách giá trị, từ ma pháp, kinh thư, binh pháp, ma thuật cổ xưa, bùa, ma pháp trận còn có những thứ bí mật khác, nó sẽ có ít với người. Và nơi đây có một nơi gọi là Thông Dược đường. Nơi đây dường như bị ngăn cách bởi khu rừng, là nơi bí mật. Trong đó có rất nhiều thảo dược, đan dược. Và có một ông lão râu trắng đầu hói ở đó, ông ta được xưng là Nhị trưởng lão. Hình như là một Luyện Đan sư "
" Luyện đan sư...? "
" Dạ phải! Ta vô tình biết được khi thấy một người mang cơm đi vào rừng. Tò mò nên đi theo, và phát hiện ra. Ta còn biết 1 tháng nữa sẽ có một kì thi dành cho những môn hộ của Tiên sơn, nói là đi vào Tiên Tháp gì đó, mà Tháp Tuệ lại nằm trong Tiên Tháp đó "
Cô vươn môi nở nụ cười
" Ha! Bắt đầu thú vị rồi đó. Còn bên phía nữ9? "
" Hử? Nàng ta cũng đang thăm dò nơi này, tình cảm của nàng ta với Cửu trưởng lão cũng dần tốt hơn. Và còn có nữ phụ Tình Xuyên nữa, nàng ta khi ẩn khi hiện. Trông rất bí ẩn "
Cô nghe xong liền mỉm cười nhạt, đôi mắt sau lớp vải hiện lên sát khí xẹt qua. Tiểu Huyết cảm nhận được liền hỏi
" Chủ nhân! Có vấn đề gì sao? "
" Sau này ngươi sẽ biết "
" Vậy bây giờ ký chủ định làm gì? "
Cô đứng lên bước ra khỏi biệt viện
" Tất nhiên là đến đó... "