Hệ Thống Vạn Năng! Ta Là Vương

Chương 69 : Thế Giới Tu Tiên 14

Ngày đăng: 12:16 30/04/20


Thế là cô cùng đám người Tình Xuyên đi đến Sơn cốc. Trên đường đi chỉ toàn là rừng núi. Cô nhìn Chung Linh đang đỡ sư tôn, còn có Cửu trưởng lão suốt đường đi cứ hỏi Ái Linh đủ thứ



" Cửu sư đệ! Ta thấy ngươi quan tâm đệ tử mình hơi quá rồi đó "



Thất trưởng lão ngứa mắt nói



" Ta làm gì huynh cũng xen vào là sao? Tức hả? Tức thì quan tâm đệ tử mình đi "



Cửu trưởng lão nhếch môi nói



" Các vị sư thúc. Sư phụ ta hơi mệt rồi. Có thể nghỉ ngơi một chút không? "



Chung Linh đang đỡ sư tôn nói, mọi người dừng chân lại nghỉ ngơi. Cửu trưởng lão cùng Ái Linh ngồi một bên tình tứ. Cô bước lại gần sư tôn, thản nhiên cởi áo người ra xem xét vết thương



" Ngươi làm gì vậy? "



Chung Linh nhìn đến tức giận, sư tôn cũng kinh ngạc. Cô không quan tâm nhìn vào những vết cào, máu đã đông lại hóa thành màu đen. Cô đưa tay chạm nhẹ vào, nhìn chăm chăm vào hỏi



" Sư phụ! Có đau không? "



"... Không "



Cô ấn mạnh hơn một chút, hỏi



" Thế này? "



"... Ưm... không "



Cô nghe vậy liền chạm vào vết thương có máu đông, ấn nhẹ



" Như thế này? "



Một lúc sau không thấy sư tôn trả lời liền ngước lên. Cô đối diện với ánh mắt của sư tôn, gương mặt hắn đang ngại ngùng



" Sao vậy? "



" Ngân Tinh! Ngươi là nữ nhi, sao... sao có thể tùy ý chạm vào nam nhân "



Cô bình thản lấy tay ra khỏi người sư tôn, lạnh nhạt nói



" Người là sư phụ, không sao "



Chung Linh nghe đến nổi điên



" Sư phụ không phải nam nhân sao? "



" Ngươi nghĩ ta có ý gì? "



Cô lạnh nhạt đứng lên, Chung Linh tức giận nói



" Ta thấy ngươi là có ý với sư phụ "



Mọi người xung quanh kinh ngạc trước tiếng quát của Chung Linh. Thất trưởng lão nhìn đến, đôi mắt hiện lên sự khó chịu



" Ha! Sư phụ là người tu tiên. Sớm đã thoát khỏi ái tình, và ta không có thứ mà ngươi nói "



Cô lạnh nhạt xoay xoay cổ tay, Chung Linh đứng dậy



" Ngươi chỉ nói vậy, chứ trong lòng lại khác. Ngươi nói ngươi không thích sư phụ? "



Sư tôn nghe Chung Linh nói liền nheo mài



" Chung Linh! Ngươi đừng ăn nói xằng bậy "



" Sư phụ! Ta ăn nói xằng bậy? Người và nàng ta sớm đã có mờ ám. Người dám nói nàng ta không có ý với người? Sư phụ, có phải người đã bị nàng ta mê hoặc hay không? "



Tình Xuyên bước đến nở nụ cười nhạt, nhìn qua cô



" Ta thấy Chung Linh sư tỷ nói sai rồi. Với ai thì ta không biết, nhưng với Ngân Tinh thì sẽ không bao giờ có chữ tình "




Sư tôn nhìn đến cô lắc nhẹ đầu, cô không nói gì cầm lấy mảnh vải phủi bụi. Nắm chặt trên tay...



Tình Xuyên nhìn qua những con quái sói đó, cô đeo mảnh vải lại. Con quái sói biến dị nhìn vào cô không biết nghĩ gì, đạp đất chạy đi. Chỉ để lại tiếng nói



" Ta là Bão Lang! Nhân loại kia ngươi tên Nhược Hy Ái Linh? Ta sẽ nhớ rõ, hẹn ngày tái đấu "



Bọn cô nhìn con quái thú tự xưng Bão Lang kia cùng đám quái soi chạy đi.



" Sư phụ! Người không sao chứ? "



Tiếng nói Chung Linh vang lên lo lắng, cô quay lại bước tới gần sư tôn đang ôm ngực. Gương mặt nhăn nhó đau đớn. Lấy ra một viên thuốc đưa vào miệng hắn



" Sư phụ! Thấy sao rồi? "



Sư tôn vươn tay xoa đầu cô mỉm cười nhạt



" Ta không sao. Đừng lo "



Cô nắm lấy tay hắn, lạnh nhạt quay qua đám người kia



" Chúng ta mau lên đường "



Mọi người chuẩn bị lên đường, Chung Linh đỡ sư tôn. Cô cùng Tình Xuyên thu dọn đồ đạc, Thất trưởng lão nhìn qua cô. Sau đó nhìn qua sư tôn



" Sư phụ! Có gì sao? "



Tình Xuyên nhìn thấy liền hỏi



" Không có gì "



________________



Suốt đường cứ đi mãi, cuối cùng cũng lên tới một ngọn núi. Trên ngọn núi có một cái hang động, hang động rất to. Ái Linh nhìn đến hỏi Cửu trưởng lão



" Sư phụ! Đây là Sơn cốc? "



" Phải. Song Thành, ngươi vào xem thử "



Nói rồi Song Thành đi vào trong, một lúc sau một nữ một nam đi ra. Đó là Băng Tâm cùng Huyền Hàn. Khi thấy cô Băng Tâm liền nước mắt chảy xuống



" Tỷ tỷ! Muội rất nhớ tỷ "



Cô lạnh nhạt nhìn Băng Tâm đang ôm mình



" Chẳng phải ta đã nói rõ rồi sao? Ngươi quên lời ta đã nói? "



Băng Tâm lắc đầu, hai má ướt đẫm



" Không! Muội biết sai rồi. Tỷ đừng như vậy "



Cô không quan tâm nhìn đến Huyền Hàn, hắn không nói gì nhìn qua sư tôn. Khi thấy sư tôn bị thương liền kinh ngạc chạy lại



" Sư phụ! Người làm sao? "



" Sư huynh! Sư phụ bị quái thú cào trúng. Trúng độc rất nặng, mau nhờ Quái y giúp "



Chung Linh hốt hoảng nói, Băng Tâm xoay qua sững sờ



" Quái y đã đến kinh thành cùng các trưởng lão. Chúng tôi khó khăn lắm mới thuyết phục được bà ấy. Nhưng thứ thuốc bà ấy cần lại ở kinh thành. Chúng tôi được giao phó ở lại bảo vệ Sơn cốc "



Mọi người nghe xong liền kinh ngạc, Huyền Hàn nhìn đến nói



" Vào trong rồi nói "



Mọi người cùng vào hang động, cô nhìn lên bầu trời. Khóe môi nâng lên nụ cười



Ha! Trời cũng giúp ta...