Hệ Thống Vạn Năng! Ta Là Vương

Chương 68 : Thế Giới Tu Tiên 13

Ngày đăng: 12:16 30/04/20


Cô rời khỏi Tiên sơn, dọc theo đường đi đến một cái trấn nhỏ. Bước vào quán ngồi xuống



" Một ấm trà và một ít màn thầu "



Cô nói với tiểu nhị, khi đồ ăn được mang ra cô bắt đầu ăn. Cô nhìn nơi đây toàn là cỏ, khắp nơi trống trãi. Nếu như không có quán này, cô cũng không biết mình nên ngồi nghỉ chân ở đâu... Bỗng bên bàn kia có hai người đang nói chuyện



- Nghe nói hôm qua lại có 4 người chết



- Ừ! Dạo này nghe nói có xác chết biết đi tấn công người làng



- Ở trấn Ô Lang cũng vừa bị tấn công. Nghe nói chết hết 20 người



- Nhiều vậy sao? Sao không thấy người của Tiên sơn giúp?



- Hình như là có, mới 2 tuần trước họ đã giúp trấn Thành Hoa tiêu diệt đám xác chết đó. Nhưng nghe nói chúng rất đông



- Haizz! Chắc chúng ta lên kinh thành lánh nạn quá



- Tôi cũng nghĩ vậy



......



Cô nghe xong liền nở nụ cười nhạt, tay cầm chung trà uống. Bỗng từ xa có một đám khói xuất hiện, hai người kia nhìn thấy liền đứng dậy sợ hãi



- Là đám xác chết đó. Chạy đi



Tiểu nhị nhìn cô rồi chạy đi, cô nhìn đến đứng dậy.



" Ha! Cũng nên tập luyện một chút "



Cô nói rồi đốt bùa dịch chuyển tức thời đến gần đám xác chết đó. Cô giữ một khoản cách nhất định, nhìn những cái xác lờ đờ đi. Trên tay mỗi người là một thanh đao, tròng mắt trắng bệch, từ bọn chúng cũng không có hơi thở nào...



" Không giống Zombie... Giống con rối hơn "



Cô suy tư nhìn hơn 100 cái xác chết đang đi về phía mình. Đưa tay lên tạo một ngọn lửa màu trắng hình quả cầu đánh tới đám xác chết đó. Quả nhiên có hơn 50 cái xác chết ngã xuống hóa thành tro, lần này cô lại thử dùng ngọn lửa màu đỏ tấn công. Nhưng xác suất lại không bằng, chỉ có khoảng 10 xác chết bị hóa thành tro.



" Thì ra cấp bậc của lửa này lại khác xa như vậy "



Cô tiếp tục thử nghiệm, nhớ ra Thủy hệ của mình liền nhắm mắt lại. Cô cảm nhận nguồn nước đang tích tụ trên bàn tay, trong đầu cô tạo ra hình một con rồng. Quả nhiên khi cô mở mắt ra, một con rồng bằng nước đang chờ lệnh. Cô kinh ngạc nhớ lại lời nói của tiểu Huyết



{ Chủ nhân! Có một chiêu thức gọi là hóa hình. Người có thể hóa hình bằng bất kì ma pháp nào. Nhưng chỉ có những người cấp 5 mới có thể làm. Và cũng như vậy mà lực sát thương rất lớn, lại còn tiêu tốn không ít linh lực. Nhưng với chủ nhân tài ba của ta, thì việc đó với người không khó. Chủ nhân! Người nên nhớ một điều, cấp bậc chỉ là hình thức }



Cô cảm nhận thân thể mình không có gì bất thường, vả lại cô cũng chỉ mới cấp 2 Ngũ Giai... Giờ đây cô đã hiểu ra lời nói của tiểu Huyết



Khóe môi cô vươn lên nụ cười nhạt



" Cấp bậc chỉ là hình thức. Sức mạnh, linh hồn và ý chí mới là thứ tồn tại tối thượng "



Cô nhẹ nhàng nhìn qua con rồng băng bằng nước



" Giết "



Con rồng nước đó bay lên tấn công đám xác chết, tiếng gào rống vang vọng khắp cả không trung. Từ miệng nó tạo ra những lưỡi băng sắc nhọn đâm xuyên qua những cái xác chết đó. Nhanh đến mức mắt thường không thể nhìn thấy, chưa đầy 1 phút. Cô nhìn đến liền kinh ngạc, đám xác chết đó đang bị tan chảy trong nước. Cô nhớ ra ma pháp của mình là loại thuần khiết nên cũng không có gì lạ. Cô phất tay, con rồng băng lập tức biến mất



" Ha! Đám xác chết này là vật thử nghiệm ma pháp cũng không tồi. Ta có thể tạo ra nhiều chiêu thức mới... "
" Ha!... Ta lại lơ là rồi "



" Sư phụ "



Thất trưởng lão bước lại gần nhìn vào cô, khóe môi nâng lên



" Cái giá như thế nào? "



Cô thoát khỏi bàn tay của Tình Xuyên, nhìn đến Thất trưởng lão



" Thất sư thúc có thể cho ta thứ gì? "



" Bất cứ thứ gì ngươi muốn "



Cô nghe vậy liền nở nụ cười nhạt, bước lại gần Thất trưởng lão. Kề sát vào tai hắn nói nhỏ



" Thất sư thúc, thứ ta muốn cũng không có gì nhiều. Chỉ là một số thông tin mà thôi "



" Thông tin? "



Đôi mắt Thất trưởng lão nheo lại



" Phải! Ta nghĩ người có thể nói. Sao nào? "



" Ngươi nói trước ta nghe "



Cô không nói gì đứng thẳng người, xoa xoa cổ tay



" Người chỉ cần nói đồng ý hay không thôi. Hay là Thất trưởng lão lớn như vậy rồi mà lại sợ một tiểu bối như ta? "



Thất trưởng lão nhếch môi, dung nhan tuấn mĩ hiện lên ý cười



" Ngươi không cần nói khích "



" Ah! Ta có nói khích gì đâu. Thật là không có khí khái nam nhi, một tiểu bối như ta cũng sợ "



Thất trưởng lão âm trầm mặt mài, nghiến răng



" Ngươi nói ta không có khí khái nam nhi? "



" Phải "



" Ngươi... được lắm! Ta đồng ý "



" Ha! Thành giao "



Cô nở nụ cười nhạt, đưa cho Thất trưởng lão một viên thuốc nữa đen nữa trắng.



" Mong Thất sư thúc là người tu tiên có thể giữ lời hứa của mình "



Nói rồi cô rời đi, Tình Xuyên cũng đi theo cô. Thất trưởng lão cầm viên thuốc trên tay vẫn còn hơi ấm của cô. Đưa lên môi chạm vào hơi ấm đó...



" Ta không có khí khái nam nhi?... "