Hệ Thống Vạn Năng! Ta Là Vương
Chương 85 : Diệt Vong Thời Mạt Thế 4
Ngày đăng: 12:16 30/04/20
Những ngày sau cô vẫn đi học bình thường, mới đây đã 3 ngày trôi qua. Cô ngồi trong lớp học, giáo viên bước vào, trên tay còn cầm một sấp giấy.
" Hôm nay chúng ta sẽ kiểm tra "
Mọi người sững sờ sau đó là lo lắng bàn tán, cô nhìn tờ giấy ở trên bàn. Giáo viên ngồi trên ghế nói
" Làm đi "
Cô cầm bút nhìn vào trang giấy, Di Anh bên cạnh quăng bút qua cô. Cô nhìn qua liền thấy Di Anh mặt mài hung tợn nói khẽ
" Làm xong đưa qua cho tao "
Cô nhìn đến rồi quay đi không quan tâm, Di Anh tức giận, Đình Lan ngồi phía sau Di Anh nói
" Cậu không được làm vậy "
Di Anh bĩu môi trừng mắt qua cô, dù Đình Lan nói vậy nhưng cô ta lại liếc nhìn những bài làm của các bạn khác. Cô biết cô ta là một người tu chân nên sẽ có thể nhìn từ xa, liền búng một tờ giấy vào mắt khiến cô ta la lên
" Ah "
Mọi người nhìn qua Đình Lan, Đình Lan mỉm cười
" Xin lỗi! Các bạn cứ làm tiếp đi "
Mọi người tiếp tục làm bài của mình, Đình Lan tức giận nhìn qua cô. Cô không quan tâm nhếch môi, khiến Đình Lan càng giận điên người. Cô ta đưa ngón trỏ lên xoay vòng, giấy bút và bàn của cô bị lật đổ
Rầm!
Giáo viên nhìn đến nheo mài, các bạn khác cũng khó chịu.
" Em có bất mãn gì sao? "
" Không có "
" Vậy sao lại lật bàn? "
" Tự ngã "
" Em giỡn mặt với tôi à? "
" Không "
" Em... "
Giáo viên tức giận, bỗng từ ngoài một tiếng nói vọng vào
" Cô "
Mọi người đồng loạt nhìn ra cửa, đó là Tử Ân. Hắn đang cầm một sấp bài kiểm tra trên tay. Dung nhan tuấn mĩ khiến nữ sinh say đắm, sự lạnh lùng càng khiến nhiều người mê mẩn. Giáo viên đỏ mặt nhìn đến Tử Ân
" Hội trưởng hội học sinh đến rồi sao? "
" Vâng! Em đến giám sát "
Tử Ân đi vào trong, bước lại gần cô nhìn chiếc bàn nói
" Học muội nên lật bàn lại "
Cô nhìn Tử Ân xoay đi, cũng cúi xuống lượm giấy tập, chỉnh đốn lại bàn. Cô nhìn thấy cây bút mình lăn qua bên khác liền vươn tay muốn nhặt lên. Thì một bàn chân giẫm lại, cô ngước nhìn thì thấy nụ cười chế giễu của Di Anh.
Đình Lan cũng nhếch môi, xoay tay
Rầm!
Chiếc bàn lại ngã xuống, cô giáo tức giận đập bàn
" Em có phải khó chịu với tôi không? "
Cô đứng dậy liếc qua Đình Lan đang cười mỉm, tiểu Hắc trên vai cô, đôi mắt quạ xám tro nhìn đến Đình Lan, cô ta rùng mình sợ hãi nhìn qua phía cô.
Cảm giác này...
Cô đọc được suy nghĩ của Đình Lan liền mỉm cười nhạt, đưa chân giẫm lên chân Di Anh đang đạp cây bút của cô khiến Di Anh la lên
" Ah! "
Cô hướng giáo viên đi tới, Di Anh tức giận nhìn cô.
" Em có ý gì? "
" Em không làm nữa "
Diệp Cơ nghe thấy liền lo lắng, Âu Nghi bước lên một bước
" Nói gì đó? "
Mọi người đều lập tức im lặng, cô nhếch môi
Đúng là đai đỏ đen có khác
Ngô lão sư nhìn đến nói lớn
" Được rồi! Mau luyện tập "
Mọi người đứng lên tập luyện, Âu Nghi thì chỉ cho Diệp Cơ đứng tấn. Cô ngồi một bên quan sát. Tử Ân đang tập cũng nhìn qua cô, Âu Nghi hỏi
" Này Dao Sương! Sao cậu cứ ngồi quan sát không vậy? Bữa giờ ngoài ngồi ra thì cậu chả động đến cái gì. A~! Hay là cậu lười? "
Âu Nghi dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn cô, cô mỉm cười nhẹ. Tử Ân đi qua, dáng vẻ lạnh lùng
" Sao không tập? "
Cô ngước lên nhìn dung nhan tuấn mĩ của hắn, chưa kịp nói gì thì...
Rầm!
Cánh cửa bị đạp ngã, từ ngoài một nữ sinh mặc đồ võ đi vào. Bộ đồ trắng với đai lưng đen, Diệp Cơ khi thấy nữ sinh đó liền kinh hãi
" Di Anh? "
Mọi người thì sợ hãi e dè, nói
- Sư tỷ...
- Là sư tỷ đó...
.......
Âu Nghi cũng khó chịu, Di Anh bước vào nhìn Tử Ân
" Ta là con gái của chủ võ đường này, hôm nay nghe nói có mấy học muội đến liền muốn chỉ dạy một chút "
Di Anh cười nhìn đến Diệp Cơ và cô, đôi mắt hiện lên cỗ tức giận cùng chán ghét. Mọi người nép qua một bên, Tử Ân lạnh lùng nói
" Đây là võ đường
Di Anh bước đến cao ngạo
" Ta biết! Nhưng dù sao ta cũng là đại đen. Cũng có thể tính là sư tỷ của họ chứ? "
Âu Nghi nheo mài nói
" Ở đây không cần sư tỷ nhọc lòng. Ta có thể... "
Bốp! Phịch
Di Anh đưa chân xoay một vòng đá vào bụng Âu Nghi khiến Âu Nghi văng ra xa. Mọi người sợ hãi, Diệp Cơ chạy lại đỡ Âu Nghi
" Có sao không? "
Âu Nghi ôm bụng đứng lên, Tử Ân nheo mài
" Đây là võ đường "
" Hừ! Bạch Dao Sương, ta muốn chỉ giáo ngươi "
Nụ cười Di Anh mang theo giễu cợt, tiểu Hắc bên cạnh cô. Đôi mắt nhìn Di Anh khinh thường
" Không biết lượng sức mình "
Cô nghe tiểu Hắc nói, bước lên một bước
" Được! Mong sư tỷ chỉ giáo "
Mọi người kinh ngạc, cô bước ra giữa đối diện với Di Anh. Mọi người nhìn đến căng thẳng, tiểu Hắc bên cạnh cô nói
" Chủ nhân! Đánh cho ả ta không còn lối về "
Cô nhếch môi cười nhẹ, nhìn đến phía cánh cửa. Đôi mắt ánh lên chế giễu...
Ha~