Hệ Thống Vạn Năng! Ta Là Vương
Chương 86 : Diệt Vong Thời Mạt Thế 5
Ngày đăng: 12:16 30/04/20
Cô nhìn Di Anh đang hạ chân xuống, nhanh như chớp cô ta lao về phía cô đá vào đầu. Cô đưa tay trái lên đỡ lấy, dùng chân phải gạt chân Di Anh. Cô ta nhìn thấy liền nhảy ra xa, nheo mài lại.
Cô cũng cảm thấy không vui, chạy đến đá liên tục khiến Di Anh ngã xuống. Cô xoay chân bay lên không trung một vòng đạp xuống
Rầm!
Di Anh kinh hãi nhìn cú đá đang ở mép bụng mình, đồng tử co rút lại. Mọi người kinh hãi bàn tán
- Sao có thể? Tôi nhớ cô ta chỉ ngồi thôi mà?
- Đúng đó! Sao lại như vậy?
- Sư tỷ vậy mà thua chỉ trong 1 chiêu?
...........
Âu Nghi nhìn đến kinh ngạc, tiểu Hắc trên vai cô nhìn đến phía cửa. Khí tức áp đảo bay đến...
Rầm!
Mọi người nhìn ra ngoài, liền thấy Đình Lan. Di Anh cũng kinh ngạc
" Đình Lan! Sao cậu đến đây? "
Đình Lan cười gượng, đôi mắt ánh lên sợ hãi.
Tại sao lại như vậy? Rõ ràng là mình đang dùng thuật ẩn thân. Lại có một khí tức áp đảo đánh đến khiến sức mạnh mình bị hao hụt mà xuất hiện. Chẳng lẽ có người tu chân khác ở đây?
Cô đọc được suy nghĩ của Đình Lan nhếch môi, Di Anh đứng dậy đến cạnh Đình Lan
" Cậu theo tớ sao? "
Đình Lan thay đổi vẻ mặt, mỉm cười
" Tớ thấy cậu đi đâu đó liền theo sau. Nhưng cậu lại đến võ đường, sau cậu lại đến đây? "
" À ừ! Tớ đến tập luyện "
Di Anh mỉm cười nhẹ, nhìn qua cô có sợ hãi, tức giận, oán hận... đủ loại tư vị. Sau đó nắm tay Đình Lan bỏ đi. Khi rời đi Đình Lan còn nhìn qua Tử Ân, cắn nhẹ môi cúi đầu xấu hổ. Mọi người nhìn thấy trái tim xôn xao...
Cô đứng đó, Âu Nghi và Diệp Cơ chạy lại. Âu Nghi vui vẻ nói
" Sao cậu lại giỏi như vậy? Cậu từng luyện võ chưa? "
Diệp Cơ cũng hào hứng nói
" Cậu luôn giấu tớ sao? Luôn để bị đánh, cậu giỏi võ như vậy mà "
Cô không trả lời, Tử Ân lạnh lùng nhìn đến xoay quanh nói
" Mọi người tập luyện đi "
Cô lấy một chai nước uống, tiểu Hắc bên cạnh hỏi
" Sao chủ nhân lại né cú đá đó mà không đá thẳng vào Di Anh? "
Cô vừa uống nước vừa trả lời qua suy nghĩ với tiểu Hắc
Hiện tại không cần gây phiền toái
Sau khi mọi người tập xong, Diệp Cơ và Âu Nghi chạy lại. Âu Nghi nói
" Dao Sương! Chúng ta đi ăn đi "
Cô đang dọn đồ, nghe vậy liền trả lời
" Có điều dị thường, mau kiểm tra "
Tiến sĩ A cầm cây gậy màu đen chiếu vào bức tường, tiểu Bát Đản né đi. Nói
" Đó là tia hồng ngoại, nó có cường độ rất mạnh. Nếu chúng ta bị chiếu vào sẽ lộ ngay "
Tiểu Huyết kinh ngạc nói
" Vậy còn không mau chạy "
" Chắc ta không muốn à! Ổng chiếu vậy sao chạy "
Tiểu Bát Đản uốn éo khắp người, tiến sĩ A cứ xoay tay vòng vòng. Tiểu Huyết thấy tình hình không ổn liền khà miệng phun ra nộc độc vào mắt tiến sĩ
" Aaaaaaaaaa "
" Chạy mau "
Thấy thời cơ tới tiểu Bát Đản liền cong dò chạy đi, thế là kết thúc...
*************
Cô nhìn màn ảnh đang tắt, cầm tách trà trên tay nhấp một ngụm. Tiểu Huyết tức giận nói
" Tất cả đều tại con hồ ly nhà ngươi, thành công không thấy mà thất bại có thừa. Ngốc nghếch "
Tiểu Bát Đản nghe xong cũng tức giận
" Ta chỉ sơ ý thôi chứ bộ. Sao ngươi đổ hết lỗi cho ta "
" Ta nói không đúng sao! Nếu không có ta thì ngươi đã thành hồ ly chính rồi "
" Ngươi vĩ đại quá ha, đồ rắn thúi xấu xí. Ngươi tự hào cái gì chứ "
" Ta giúp ngươi mà ngươi còn chửi vậy nữa hả? Đúng là hồ ly ăn hại "
Tiểu Huyết tức giận nói, tiểu Bát Đản hai mắt tròn xoe ấn nước. Mọi người kinh ngạc
" Oa oa oa... con rắn thúi... ta ghét ngươi. Cút xuống khỏi người ta "
Tiểu Hắc té cái phịch xuống sàn, tiểu Huyết cũng kinh ngạc nhảy xuống bàn nhìn tiểu Bát Đản khóc lóc. Liền bối rối
" Ngươi... ngươi khóc cái gì? Ta... ta chỉ nói đúng sự thật thôi. Sao mít ước vậy? "
" Oa oa.... hic... ngươi có biết lúc đó ta sợ lắm không? Tưởng không được gặp ký chủ nữa rồi. Vậy mà ngươi... hic... còn la ta. Ta ghét ngươi... "
Tiểu Huyết nghe thấy liền hiểu, lúc trước tiểu Bát Đản gặp chuyện gì cũng không hề rơi tí nước mắt. Nay lại khóc lóc như vậy, xem ra thật sự kinh sợ...
Tiểu Huyết thấy vậy liền đưa đuôi lên muốn vỗ nín nó nhưng lại bị tay nhỏ của tiểu Bát Đản hất ra, nó nhảy lên người cô. Cô đưa tay vuốt ve bộ lông của nó
" Được rồi! Đừng sợ... "
Cô vừa vuốt ve nó vừa suy tư, ánh mắt xẹt qua sự hứng thú. Tiểu Hắc thấy liền hỏi
" Chủ nhân đã phát hiện ra được gì? "
" Ha! Ta chỉ đoán được một vài điều thú vị. Nhưng cần phải xác minh lại, được rồi. Đi ngủ thôi "
Cô bước lên lầu, tiểu Huyết nhìn tiểu Bát Đản. Nó thấy tiểu Huyết nhìn mình liền hất mặt
" Hứ "
Sau đó còn lè lưỡi chọc giận tiểu Huyết, tiểu Hắc lắc đầu ngán ngẩm đưa tiểu Huyết đang sôi máu lên lầu...