Hệ Thống Vạn Năng! Ta Là Vương

Chương 88 : Diệt Vong Thời Mạt Thế 7

Ngày đăng: 12:16 30/04/20


Đình Lan bước lại gần hỏi, giờ đây dáng vẻ của cô ta rất nhẹ nhàng và xinh đẹp. Còn đâu sự dâm loạn vừa rồi? Di Anh thấy cô ta liền bước đến



" Đình Lan! Bọn họ dám sỉ nhục cậu "



Di Anh tức giận nói, Đình Lan nhìn qua cô. Đáy mắt hiện lên cỗ lạnh lẽo, mỉm cười nói



" Tớ rất vui vì các cậu có thể đến "



Âu Nghi nhìn thấy Đình Lan thì ngẩn người, sau đó hồi thần nói



" Cảm ơn vì đã mời "



Đình Lan nhìn qua Diệp Cơ, khóe mi vẫn còn đọng nước liền lo lắng



" Em bị gì vậy? "



Diệp Cơ lau nước mắt, cười tươi lắc đầu



" Không có "



Đình Lan nhìn qua Di Anh nheo mài



" Cậu đã làm gì em gái tớ? "



" Tớ không có, chỉ nói đúng sự thật thôi "



Di Anh hất mắt về phía bọn cô, Đình Lan nhướn mài



" Cậu đã nói gì? "



" Tớ nói em gái cậu yêu thích bạn trai cậu, cô ta không phản khán được liền mít ướt "



Đình Lan hơi ngẩn ra nhìn qua Diệp Cơ, Diệp Cơ nước mắt chảy dài chạy đi. Âu Nghi thấy vậy liền đuổi theo. Cô nhếch môi nói



" Chuyện mà Đình Lan làm, nếu như thiên hạ biết được sẽ như thế nào nhỉ? Theo như tôi thấy thì Diệp Cơ ít nhất vẫn còn trong sạch hơn rất nhiều "



Di Anh nghe không hiểu, nghĩ rằng cô chế nhạo Đình Lan liền tức giận. Đình Lan thì ngược lại, sững sờ ngây ra. Sau đó cười gượng hỏi cô



" Cậu.... cậu nói gì vậy? "



" Tôi nói chuyện dơ bẩn mà cô làm thật đỏ mắt người nhìn nha "



Di Anh bước lên muốn mắng cô nhưng bị Đình Lan ngăn lại, cô ta mỉm cười dịu dàng



" Cậu theo tớ nói chuyện có được không? Chắc chúng ta có hiểu lầm gì đó "



" Đình Lan! Tớ... "



Di Anh nghe thấy liền muốn đi theo, nhưng chưa kịp nói hết câu đã bị Đình Lan ngắt lời
" Thi bắn không? "



Tử Ân gật nhẹ đầu, cô đưa tiền cho chủ quán. Sau đó cầm súng bắn, mỗi người sẽ có 10 viên đạn...



Bằng bằng...bụp bụp...



Tiếng gấu bông ngã xuống cùng với tiếng đạn, cô bắn trúng hết 10 con. Cả Tử Ân cũng vậy, chủ quán thất kinh nói không ra lời. Cô nhìn cả đống gấu bông bự chà bá được nhét trong mấy cái bọc. Cô chạm vào thử sau đó thích thú, nhìn Tử Ân thẳng thắn



" Anh là con trai chắc không chơi gấu bông đâu nhỉ? Vậy cho tôi luôn đi "



Tử Ân không biết nói gì trước sự thẳng thắn của cô, gật nhẹ đầu. Cô mỉm cười đưa cho chủ quán nói



" Chuyển đến địa chỉ này giúp ta "



Sau đó cô đi tới một chỗ bắt cá vàng, nhìn những con cá màu sắc xinh đẹp mà hứng thú. Nếu như cô bắt được và để trong hồ đựng thảo dược thì tốt rồi. Sẽ đẹp hơn rất nhiều...



Cô nhìn một thao cá lớn, có một con màu vàng ươm rất đẹp. Cô thấy nó khác với những con cá khác, liền muốn có nhưng cô lại không biết bắt. Nhìn qua Tử Ân kéo hắn lại, nói



" Bắt con đó giùm tôi "



Tử Ân nhìn con cá vàng đó, đưa tiền cho chủ quán rồi cầm lấy một cây vợt vớt nó lên. Cô nhìn đến gật nhẹ đầu



" Tốt lắm "



Con cá vàng được chủ quán cho vào một cái bọc chứa nước, cô xách đi. Nhìn lên ánh trăng sáng tròn rất đẹp, những ngọn đèn vàng lấp lánh linh động. Đã sắp phải biến mất rồi...



Bỗng cô cảm nhận được thứ gì đó lạnh lạnh trên mặt mình liền bừng tỉnh, nhìn qua Tử Ân đang cầm một que kem, hắn đưa cho cô một cây. Cô nhận lấy móc bọc ra ăn thử, đây là vị sôcôla. Hương vị ngọt ngọt đắng đắng, béo béo khiến cô rất thích. Cái lạnh của kem mang lại càng làm cho hương vị đặc biệt hơn...



Cô gật nhẹ đầu hài lòng



" Được "



Tử Ân nhìn qua cô, gương mặt vẫn lạnh lùng như vậy. Hắn đưa lên cả bọc kem, cô hơi kinh ngạc. Sau đó cười nhạt, bỗng nhiên...



Bùm!



Cô nhìn lên trời, có những tia sáng lung linh tỏa ra. Cứ thế liên tục



Bùm bùm bùm...!



Tất cả mọi người đều nhìn lên, những tia sáng tạo ra hình bông hoa, trái tim. Đủ màu sắc và đủ kiểu dáng... rất xinh đẹp và sống động. Nếu cô nhớ không lầm thì cái này gọi là pháo hoa...



Cơn gió nhẹ thổi qua, khoảng trời rực vang đủ màu sắc. Cảm giác như đưa con người vào ảo mộng, cô đứng cạnh Tử Ân xem pháo hoa. Nụ cười cô vươn lên đầy ý vị. Tử Ân nhìn qua cô, mái tóc cô tung bay trong gió. Hương thơm từ người cô tỏa ra mê hoặc, hắn đưa tay lên vén lọn tóc cho cô.



Cô nhìn qua chạm vào đôi mắt đen như vực thẳm của hắn, Tử Ân quay đi nhìn lên trời. Cô không quan tâm, nhìn mọi người xung quanh, họ đang rất vui vẻ. Nhưng những con người này sắp phải biến thành thây ma, cảnh đẹp này cũng sắp trở thành mảnh vụn... Thật hào hứng quá đi...



Mọi thứ rồi đây sẽ trở về với cát bụi.. Ha ha...