Hệ Thống Vạn Năng! Ta Là Vương

Chương 94 : Diệt Vong Thời Mạt Thế 13

Ngày đăng: 12:16 30/04/20


Buổi tối 20h:



Trong một căn phòng rộng lớn, tiếng rên rỉ phát ra. Trên giường có một đôi nam nữ đang quấn lấy nhau, tiếng rên yêu kiều của nữ nhân đó càng khiến không khí trở nên dâm mỹ. Đình Lan dựa vào lòng của Chu Vũ, gương mặt ửng hồng. Ngón trỏ vuốt ve lòng ngực hắn, Chu Vũ ngồi dựa vào thành giường lạnh lùng



" Vũ ca, anh có nhớ Lan nhi không? "



Đình Lan nũng nịu nói, Chu Vũ đưa tay xoa mặt Đình Lan



" Tất nhiên "



" Ưm! Em cũng nhớ anh "



Đình Lan nói rồi chườm người lên hôn vào môi Chu Vũ. Hắn vẫn lạnh lùng nhìn vào khoảng không như suy nghĩ gì đó. Đình Lan hơi chu môi hỏi



" Anh sao vậy? "



" Tên Tử Ân đâu? "



" Hử? Anh ta đã đi giết zoombie cùng các dị năng giả để thu thập Tinh Thạch rồi. Anh kiếm anh ta làm gì? "



"... Không! "



Chu Vũ cúi xuống hôn Đình Lan, cả hai tiếp tục quấn lấy nhau...



________________



Cô thu Thiên Thông Nhãn lại, ngồi trên ghế sô pha uống tách trà. Vậy là Tử Ân hiện không ở đây, đám người Di Anh cũng đã biết tới Tinh Thạch...



" Chủ nhân "



Từ ngoài tiểu Hắc bay vào, đã hơn 1 tuần rồi cô chưa gặp nó. Cô đã bảo tiểu Hắc đi thám thính và theo dõi đám người Đình Lan. Cô cười nhẹ



" Vất vả rồi "



" Chủ nhân! Lão Từ là thuộc hạ của Phong Dương thiếu, nhưng tên thiếu gia này khi ẩn khi hiện. Ông ta cũng đã có phần góp công sức vào chất lỏng virut khiến con người trở thành zoombie. Và còn có một số thông tin khác như chất lỏng Máu, nó có màu đỏ và có công dụng ngăn chặn virut ăn vào não con người. Nếu uống đủ 3 số lượng thì việc virut ở trong não sẽ bị loại bỏ. Nhưng đến nay chỉ có 5 bình là chế tác thành công. Còn có một loại chất lỏng màu xanh lam, đó là dung dịch chống đói cho zoombie. Nó sẽ khiến zoombie không còn thèm khát thịt người nữa "



Cô hạ mi mắt che đi đôi đồng tử lạnh lẽo, nói



" Còn gì nữa? "



" Ta còn biết một thông tin rất quan trọng. Có một loại dung dịch màu đen, nghe nói là làm thức tỉnh dị năng cho con người. Hiện đã bị zoombie lấy đi. Và quan trọng nhất nó có thể là nguồn ma pháp Hắc Am mà chủ nhân đang tìm "



Cô kinh ngạc, nhìn qua tiểu Hắc



" Ý ngươi là sao? "



" Theo như ta biết được thì loại dung dịch này được làm ra từ máu của người chết. Để ở nơi này khẳng định đã hấp thu không ít tà khí. Nói là dung dịch nhưng thực chất nó là một nguồn khí đen dồi dào được đựng trong cái lọ. Nó đã hấp thu rất nhiều tà khí, những cái xác chết không hồn... Ta nghĩ nó chính là ma pháp Hắc Ám đã vô tình được tạo ra "



Cô nhếch môi, đặt tách trà xuống dựa đầu vào ghế



" Rất tốt! "



" Chủ nhân! Nhưng nó đã bị thất lạc "



" Không sao! Cứ từ từ "



Tiểu Hắc nhìn cô không hiểu, cô bước lên giường ngủ một giấc. Cơn gió thổi qua mát mẻ, cô nằm trên giường chìm sâu vào bóng tối...



Cô đứng giữa một màu đen, cô đưa chân bước đi. Một quả cầu ánh sáng chói mắt hiện lên, ánh sáng như muốn xé toạc cả màn đêm này. Một lúc sau có thêm một quả cầu đen xuất hiện. Cô kinh ngạc



" Rốt cuộc các ngươi là thứ gì? "



Cô nheo mày lại, đề phòng nhìn chúng. Hai quả cầu cứ sáng lên, vây quanh cô. Cô nhìn vào quả cầu màu đen dường như càng ngày càng lớn mạnh hơn. Tà khí nó tỏa ra cũng có gì đó mạnh hơn thường ngày.



" HÃY TÌM THẤY CHÚNG TA... "



Một lần nữa quả cầu màu đen xuyên qua xâm nhập vào cơ thể cô. Cô ngã xuống....



Đôi mắt cô mở ra nhìn lên trần nhà, bàn tay cô đang nắm chặt cái mền. Cô từ từ ngồi dậy, giấc mơ này đã luôn xuất hiện...



Bỗng cô nghe thấy tiếng hỗn loạn bên ngoài, liền thay quần áo. Cô nhìn lên đồng hồ đã 1h khuya, đưa ngón tay lên nâng gọng kính. Ánh sáng lạnh tỏa ra, tiểu Hắc từ ngoài bay vào nói



" Chủ nhân! Có zoombie "



Cô bước xuống, nhìn đám người đang tụm ba tụm bảy lại với nhau. Lão Từ đứng đó, cô nhìn hỏi



" Diệp Cơ đâu? "




Cô lạnh nhạt nâng mắt kính



" Không biết "



Tử Ân im lặng, sau đó quay người rời khỏi. Cô nhìn theo, đôi mắt ánh lên sự khó chịu và không kiên nhẫn. Tiểu Hắc trên vai cô nói



" Tên đó đã cản trở người "



" Ta biết "



" Người sẽ giết hắn? "



" Không "



" Tại sao? "



Cô nhếch môi, đôi mắt đỏ sau gọng kính hiện lên sự hứng thú.



" Không cần phí thời gian, dù sao ta cũng biết Đình Lan làm sao dễ chết như vậy. Nói thế nào cô ta cũng là nữ9 "



" Vậy chủ nhân tính thế nào? "



" Sắp rồi! Ngươi cứ chờ xem đi "



_________________



Sáng hôm sau:



Mọi người tập trung ở một căn phòng, Đình Lan đã tỉnh lại và đỡ hơn. Nhưng việc cô ta mọc răng nanh và bị tấn công bởi zoombie vẫn khiến mọi người sợ hãi và bàn tán.



- Gì chứ? Nữ thần của chúng ta đây sao?



- Trời! Vậy mà cũng bị cắn cho được



- Phải đó, thật vô dụng



- Cô ta thảm hại tới mức đó sao?



...........



Đình Lan nắm chặt lòng bàn tay, nhìn qua Diệp Cơ vẫn bình an vô sự vui vẻ nói chuyện với Âu Nghi mà sự ghen tức nổi lên



Tại sao? Tại sao con nhỏ đó lại luôn bình an vô sự như vậy? Còn mình lại phải chịu sự sỉ nhục. Ta đường đường là người tu chân tài giỏi, làm sao có thể bị đám phàm nhân này chửi rủa? Ta không cam lòng, không cam lòng



Đình Lan đỏ mắt nhìn qua cô, hận ý nơi đáy lòng càng mãnh liệt



Tất cả đều tại nó, bọn nó nên chết hết. Nên chết hết



Cô nghe được suy nghĩ của Đình Lan, nhếch môi cười lạnh. Lão Từ đứng trên khán bụt nói



" Các vị, theo như chúng ta biết. Thì Mạt Thế đã diễn ra hơn 2 tháng nay. Dân số con người cũng đã rơi vào thảm họa. Mà những con zoombie đó lại càng ngày càng mạnh, nhưng dị năng giả thì lại quá hiếm hoi. Hôm nay tôi triệu tập mọi người là muốn nói, nếu ai có đủ lòng can đảm và sức mạnh thì hãy đi tìm một lọ dung dịch. Nó là lọ dung dịch giúp chúng ta thức tỉnh dị năng và tăng cường sức mạnh. So với Tinh Thạch thì nó lợi hại hơn trăm ngàn lần. Ai tìm ra lọ dung dịch đó, thì sẽ trở thành thủ lĩnh diệt zoombie. Dẫn dắt con người tìm lại cõi sống "



Đình Lan nghe xong liền kích động, sự tham muốn trỗi dậy.



Ha! Chỉ cần có được nó thì ta sẽ là người mạnh nhất...



Đình Lan nhìn qua cô, ánh mắt hiện lên khát máu.



Cô nghe xong liền nhếch môi cười lạnh, tiểu Hắc trên vai nói



" Thì ra chủ nhân đã biết trước "



Lão Từ nhìn xuống mọi người đang xôn xao, nói



" Sao đây là những người tôi chỉ định, nếu ai còn muốn tham gia thì có thể dơ tay. Đầu tiên là Phong Dương thiếu, Diệp Cơ, Âu Nghi, Tử Ân, Tử Khang, Đình Lan, Di Anh... và cuối cùng là Dao Sương "



Âu Nghi và Diệp Cơ kinh ngạc, Đình Lan nhìn qua cô căm phẫn. Diệp Cơ lo lắng nói với lão Từ



" Tiến sĩ, ta rất vô dụng. Sẽ cản chân mọi người "



" Ha ha! Không sao, ngươi cũng là một người xuất sắc. Dao Sương sẽ dẫn dắt ngươi đi đến con đường của sinh tử "



Lão Từ nhìn xuống cô, mọi người đồng loạt vỗ tay. Đình Lan cười lạnh, đôi mắt tràn ngập tức giận cùng căm hờn



Đám tạp chủng, lần này tao sẽ diệt cỏ tận gốc