Hệ Thống Vạn Năng! Ta Là Vương

Chương 93 :

Ngày đăng: 12:16 30/04/20


Cứ thế đã hơn 1 tuần trôi qua, cô và A Phong đã đi rất nhiều nơi. Gặp được rất nhiều zoombie biến dị, cô cũng đã thu được không ít tinh thạch từ não của chúng. A Phong và cô đã khăn khít hơn trước, hắn cũng ngày càng mạnh...



Cô dựa vào góc cây uống nước, còn A Phong thì cầm lấy lọ dung dịch uống. Cô nhìn hắn nói



" Cảm ơn "



A Phong hơi sững người, cầm lấy cái lọ không siết chặt. Ánh mắt màu vàng hiện lên sự vui vẻ, nhưng phút chốc lại biến thành dã thú hung tợn. A Phong ngước lên cười



" Đừng khách khí "



Cô ngồi xuống góc cây, dạo này tiểu Bát Đản và tiểu Huyết đều ở trong không gian để tu luyện, cô chỉ có một mình...



[ Ký chủ! Người định làm gì để thu thập ma pháp Hắc Ám, còn có nhiệm vụ giết nam nữ9 ]



Bỗng nhiên tiếng nói tiểu Bát Đản gấp gáp vang lên, cô hơi kinh ngạc



Sao vậy?



[ Ký chủ! Người không biết chứ không khí ở thế giới này đã bị ô nhiễm. Sẽ làm ảnh hưởng đến đạo hạnh của người. Người hãy mau chóng hoàn thành rồi chúng ta hãy rời khỏi ]



Cô nghe xong hơi nheo mày lại



Ta biết rồi! Ta đã sớm có dự tính



Cô nói rồi ngắt liên lạc với tiểu Bát Đản, nhìn qua A Phong nói



" Chúng ta đi thôi "



A Phong gật đầu cùng cô đi, bọn cô đã tìm được một chiếc xe để thuận tiện đi lại. Bước lên xe cô ngồi vào vị trí lái



" Tôi đã hết đạn, mọi việc còn lại nhờ anh "



" Ừ "



A Phong gật đầu, bọn cô chạy trên đường phố. Màn đêm dần buông xuống, cô nhìn xung quanh một mảng lạnh lẽo hoan tàn. Cô cùng A Phong xuống xe nhìn xung quanh



" Chúng ta đi kiếm một ít đồ ăn đã "



Cô nói rồi đi phía trước, cơn gió lạnh thổi qua. Mùi hôi thối xộc vào mũi cô, tất cả những thứ xung quanh đều bị phá hủy, vắng lặng không một bóng người. A Phong đi phía sau cô, hắn ngước lên nhìn bóng lưng cô. Mái tóc dài đung đưa theo sự chuyển động của cô. Đôi đồng tử A Phong hiện lên sự khát máu cùng lạnh lẽo, cô quay lại.



" Sao vậy? "



Cô nghiêng đầu hỏi, A Phong hung tợn nhìn cô một cách lạnh lẽo. Răng nanh nhe ra, bàn tay với móng vuốt sắc nhọn đưa đến phía trước. Từ từ tiến lại trái tim cô, cô nhìn vào mắt A Phong. Sự lạnh nhạt vẫn hiện hữu



[ Trời ơiiiiii! Ký chủ, chạy đi. Hắn muốn moi tim ký chủ đó. Mau chạy 😱 ]



Tiếng tiểu Bát Đản hoảng hốt vang lên, cô vẫn đứng im đó. Bỗng cô kinh ngạc



" Cẩn thận "



Cô nắm lấy tay A Phong kéo lại xoay người đỡ cho hắn, một móng vuốt sắc nhọn cào vào bả vai cô. Một con zoombie biến dị lơ lửng trong không trung tách ra. Máu trên móng tay nó khẽ rơi xuống nền đất. A Phong kinh hãi, nhìn bả vai cô chảy máu. Đôi mắt tức giận nhìn vào con zoombie, bay lên một phát đánh chết con zoombie đó. A Phong bay lại phía cô sợ hãi, bồng cô vào một tạp hóa gần đó. Gương mặt cô nhợt nhạt, đôi mắt khẽ nhắm



A Phong sợ hãi đặt cô xuống, từ bên ngoài một đám zoombie xuất hiện. Chúng cứ đứng ngoài cửa kêu gào không dám vô trong, A Phong nhìn cô



" Đừng... đừng ngủ. Mau, mau uống cái này "



A Phong lấy ra đưa cho cô một chai dung dịch màu đỏ, chế vào miệng cô. Gương mặt tuấn mĩ tràn ngập lo lắng, bàn tay hắn lạnh lẽo trắng bệch áp vào gương mặt cô. Cô yếu ớt hỏi



" Đó... đó là... gì? "



" Là thuốc, sẽ không biến thành zoombie "




Mọi người quay lại kinh ngạc khi thấy Phong Dương Chu Vũ đang đi vào, Đình Lan thấy hắn liền vui mừng chạy tới ngả vào lòng hắn. Diệp Cơ cũng sững người, đôi mắt nhìn Chu Vũ nhớ nhung. Cô nhìn đến lạnh nhạt, lão Từ kinh hãi



" Thiếu gia... "



Lão Từ nhìn Chu Vũ cung kính, hắn lạnh lùng gật đầu. Đẩy nhẹ Đình Lan ra



" Em dạo này khỏe không? "



Đình Lan bị đẩy ra có chút không vui, cười nói



" Em rất nhớ anh, từ hôm đó đến giờ anh không xuất hiện nữa. Khiến em rất lo "



" Anh có việc... "



Chu Vũ nhìn qua cô, đôi mắt xẹt qua tia dịu dàng. Dù rất nhanh nhưng vẫn lọt vào mắt của Đình Lan khiến cô ta điến người. Di Anh mỉm cười nói



" Đình Lan rất nhớ Phong thiếu nha. Chắc bây giờ anh sẽ ở lại bảo vệ tiểu Lan nhi của mình chứ? "



Chu Vũ kinh ngạc, đôi mắt vẫn lạnh lẽo



" Không! Tôi sẽ không ở lại lâu "



" Hử? "



Mọi người kinh ngạc, Chu Vũ nhìn qua lão Từ



" Có chuyện gì lộn xộn ở đây à? "



" Thiếu gia! Chúng tôi đang định sắp xếp phòng cho Dao Sương "



Chu Vũ liếc qua gương mặt lạnh nhạt của cô, nói



" Tầng A "



" Hả? "



Mọi người ngơ ngác, Chu Vũ uy nghiêm nói



" Là bạn của Lan nhi thì đưa lên tầng A đi. Tôi có chuyện muốn nói, ông đi theo tôi "



" Vâng! Vậy các ngươi đưa Dao Sương lên phòng đi. Đây là chìa khóa phòng "



Cô được đám người Âu Nghi đưa đi, Đình Lan nhìn theo bóng lưng cô mà hiện lên sự khát máu. Di Anh nhìn theo Chu Vũ nói



" Quả nhiên Phong thiếu rất yêu thương cậu. Nhưng đâu cần cho con nhỏ đó lên tầng A chứ... "



Đình Lan nắm chặt tay, cắn răng. Di Anh đưa tảy khều khều Đình Lan nói



" Tối nay cậu hết cô đơn rồi "



Đình Lan cười nhẹ, dịu dàng



" Cậu đừng chọc tớ mà "



" Được rồi! Chúng ta đi thôi "



Đình Lan và Di Anh quay đi, cô đang đi thì dừng lại liếc qua phía cô ta. Đáy mắt hiện lên ý cười



Thú vị rồi đây