Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1011 : Đại thần kiêm chức (27)

Ngày đăng: 03:13 20/04/20


Tư Trầm ngồi chồm hổm dưới đất, ôm đầu rì rầm.



Hắn tủi thân liếc Minh Thù một cái, Minh Thù như cười như không liếc nhìn hắn, Tư Trầm lại ôm chặt đầu.



"Qua đây." 



Tư Trầm lắc đầu, còn rụt đầu qua bên cạnh.



"Qua đây."



"..." 



Tư Trầm thả tay xuống, từ từ đứng lên, bước nhỏ chầm chậm đi qua.



"Còn dám nói lung tung không?"



Tư Trầm cúi thấp đầu, nhận sai thật nhanh: "Tôi sai rồi, tôi không dám... nói lung tung nữa." 



Tư Trầm liếc trộm Minh Thù: "Em bằng lòng làm bạn gái tôi không?"



“Anh có mua đồ ăn vặt cho tôi không?”



Vô số dấu chấm hỏi bay quanh đầu Tư Trầm. 



Tại sao phải mua đồ ăn vặt cho cô?



Không mua sẽ thế nào?



Tư Trầm cân nhắc một chút, cầu mong hắn sẽ trả lời chính xác: "... Có." 



"Vậy là tốt rồi."



Minh Thù từ trên bàn leo xuống, vỗ ngực Tư Trầm: "Đừng tìm đường chết."



Tư Trầm thuận thế kéo tay cô: "Em đồng ý rồi?" 



Minh Thù cười một cái, rút tay mình về mới nói: "Tôi cần một người mua đồ ăn vặt cho tôi trong một khoảng thời gian dài."



“Tôi có thể mua cho em cả đời, tôi có tiền.”



"Ừm?" 



Tư Trầm không hiểu cái "ừm" kia của Minh Thù nghĩa là gì.



Thế nhưng...



Chắc là cô đã đồng ý rồi! 



Mặc kệ.



Nhất định cô đã đồng ý rồi!



Phòng Tư Trầm ở kế bên, Minh Thù đang chuẩn bị chuồn mất. 



Nhưng vừa quay đầu nhìn lại, Tư Trầm đang lắc lư vẻ đẹp trai bức người kèm nụ cười ngây ngô, đáy mắt hiện lên vẻ mông lung trong men say.
Minh Thù tới phòng làm việc tìm mũ trò chơi, mũ trò chơi để trên bàn.



“Bốp!”



Mũ trò chơi đè lên vật gì đó, bị rớt xuống đất. 



Minh Thù xoay người lại nhặt lên.



Đồ trong văn kiện rớt ra, Minh Thù quét mắt qua một cái, chợt ngừng lại cầm lấy cẩn thận xem qua một lần.



Cô cất văn kiện xong để lên bàn. 



Cầm mũ trò chơi đi ra ngoài.



-



[Phong Hòa Tận Khởi online.] 



Minh Thù vừa lên đã bị những người chơi công bằng phát trực tiếp.



[Phong Hòa Tận Khởi còn dám đăng nhập, thi đấu dùng thủ đoạn vô sỉ như vậy, bây giờ nói cô ta lừa nữ gạt nam, còn bị người bao nuôi ta cũng hoàn toàn tin tưởng.]



[Người không biết xấu hổ đã thấy rất nhiều, không biết xấu hổ như vậy là lần đầu tiên thấy.] 



[Ha ha ha... NS sắp toi rồi.]



Minh Thù khó có thể không chọc giận bọn họ, chỉ lần lượt PK.



[...] 



Dù biết cô vô sỉ, bọn họ cũng không có khả năng đánh lại cô!



Minh Thù từ sàn đấu đi ra, cái mũ này của Tư Trầm không nên quá tốt như vậy, đánh người thoải mái gấp đôi.



Thiên Thượng Nhất Khỏa Tinh: Phong Thần, cô thấy Nhất Tiếu không? 



Phong Hòa Tận Khởi: Không có.



Thiên Thượng Nhất Khỏa Tinh: Từ sau cô đấu bán kết, cô ấy vẫn không online, cô có thể liên lạc với cô ấy không?



Minh Thù mở bảng ra, lần cuối Hoàn Nhĩ Nhất Tiếu online là trước ngày thi đấu một ngày. 



Hôm đấu bán kết vì Tư Trầm nên cô đi trước.



Hoàn Nhĩ Nhất Tiếu hẳn là theo Vương Hà Dương, sẽ không xảy ra chuyện gì.



Sao nhiều ngày như vậy vẫn chưa online? 



Minh Thù offline gọi cho Hoàn Nhĩ Nhất Tiếu, điện thoại không bắt máy.



"... Phong Thần, sao cô lại gọi điện thoại cho tôi?" Vương Hà Dương nhận được điện thoại của vị tổ tông Minh Thù thật bất ngờ: "Hoàn Nhĩ Nhất Tiếu? Sau khi đấu bán kết tôi tiễn cô ấy về, còn đích thân tiễn đến ngoài cổng trường mà."



Trường của Hoàn Nhĩ Nhất Tiếu cách trường cô không xa, lúc Minh Thù đi qua hỏi thì bạn của cô nói cô đã ba ngày không về ký túc xá.