Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1020 : Đại thần kiêm chức (36)

Ngày đăng: 03:13 20/04/20


“Nội dung bên trong, nên chú ý tôi đều ghi rõ ra, mọi người nếu như vẫn không thành công... vậy các ngươi hãy buông tha hạng mục này đi!”



“…” Người đàn ông nắm chặt USB, hắn cười một cái: “Tại sao Kỷ tiểu thư không muốn để Tư tiên sinh biết?”



“Không nên để hắn biết mọi chuyện, tại sao phải để hắn biết chứ.” Minh Thù khoát khoát tay: “Đi đây.” 



“Kỷ tiểu thư.” Người đàn ông gọi cô: “Cô thật là không hứng thú với cái gì hết sao?”



Minh Thù đưa lưng về phía hắn "ừ" một tiếng.



“Tư tiên sinh thì sao?” 



Minh Thù chậm rãi đi lên lầu, giọng nói sâu kín truyền đến: “Hắn không giống.”



Không liên quan hứng thú.



Minh Thù lên lầu, Tư Trầm đứng ở cửa vườn hoa, vừa vào liền hỏi: “Em đi đâu vậy?” 



“Nhà vệ sinh.”



Tư Trầm hoài nghi: “... Em đi từ dưới lầu lên mà.”



Sắc mặt Minh tinh Thù không đổi sắc nói mò: “Em thích nhà vệ sinh ở dưới lầu.” 



Tư Trầm càng hoài nghi, nhưng hắn giữ lại: “Đi thôi, anh dẫn em đi ăn.”



“Anh làm xong công việc rồi sao?”



“Vợ quan trọng hơn.” Tư Trầm ôm hông của Minh Thù, dẫn cô xuống lầu: “Sau này nếu như phá sản, người vợ như em trăm ngàn lần cũng đừng ghét bỏ anh.” 



“Sao lại không, anh mà phá sản sẽ không mua đồ ăn vặt cho em nữa.”



Tư Trầm: “…” Không ngờ em lại là người phụ nữ vật chất như vậy!



-



Náo loạn bên Hoàn Diệu người gây chuyện càng ngày càng nhiều, không chỉ Hoàn Diệu các công ty khoa học kỹ thuật khác cũng không ít.



Nghe nói đã có người vì vụ náo loạn này gặp chuyện không may vào bệnh viện, trên tin tức cả ngày đều phát hình những chuyện này.



Trí tuệ nhân tạo cùng con người rốt cuộc muốn cùng tồn tại như thế nào. 



Tuy Minh Thù cái gì cũng không nói, thế nhưng Tư Trầm đến công ty cô sẽ đi theo, mãi đến khi hắn vào công ty mới rời đi, sau khi tan ca sẽ ở dưới Hoàn Diệu chờ hắn.



“Vợ!”



Tư Trầm liền nhào tới. 



Minh Thù bị hôn gương mặt đầy nước bọt: “... Chú ý đến hình tượng tổng giám đốc của anh một chút, được không?”



Nếu không phải là chiều cao không cho phép, Tư Trầm đoán chừng là muốn dính sát vào người Minh Thù.




Đào Tư dưới sự trợ giúp của Quân Hành Đạo Tự Chi, lập thành một nhóm chiến đội nhưng mà vận hành không mấy thuận lợi.



Thực tế, cô cũng đã gặp qua Quân Hành Đạo Tự Chi, thậm chí đã xảy ra quan hệ với hắn. 



Quân Hành Đạo Tự Tư mặc dù không đẹp như Tần Tấn, nhưng so với người bình thường đã vô cùng tuấn tú rồi.



Đội Đào Tư sau khi kết thúc thi đấu vòng loại đã được rửa oan.



Không có Tần Tấn, Đào Tư muốn chống đỡ một đội ngũ, nhất định chỉ là nằm mơ. 



Trong lòng Đào Tư cực kỳ không cam lòng, cô tự nhận không kém hơn Hướng Vãn, tại sao lại rơi vào tình thế như hôm nay.



Từ nơi thi đấu đi ra, biểu cảm của Đào Tư ấm ức đi về phía trước.



“Tấn Thần, cậu tìm tôi?” 



Đào Tư ngẩng đầu nhìn qua, Tần Tấn và Hướng Vãn đứng cách đó không xa, cô chưa từng thấy vẻ mặt này của Tần Tấn, giống như trong tương lai, hắn thấy...



“Một lát nữa lúc thi đấu, không cần khẩn trương.” Giọng nói Tần Tấn truyền đến, vẫn thờ ơ như cũ, có thể bên trong lại xen lẫn sự quan tâm.



“Sẽ không, sư phụ ở đây mà.” Hướng Vãn cười nói: “Vừa rồi sư phụ đã cổ vũ cho tôi rồi.” 



Hai người nói nhỏ gì đó, Hướng Vãn đi trước.



“Tần Tấn!”



Đào Tư gọi Tần Tấn. 



Tần Tấn quay đầu nhìn qua, lại là ánh mắt lạnh lùng xa cách đó, không chứa một chút ấm áp.



Đào Tư nắm chặt quả đấm đi tới: “Tần Tấn, tôi có chỗ nào không sánh được với Hướng Vãn? Tại sao cậu không thích tôi?”



Người đàn ông đối diện không có bất kỳ biểu cảm nào. 



Đào Tư chờ câu trả lời của hắn.



Cô chỉ muốn biết, vì sao phải là Hướng Vãn.



Tại sao cô lại không được... 



Đào Tư thấy cánh môi hắn khẽ nhúc nhích, hắn nói: “Sao phải so sánh cô ấy với cô?”



Sao phải so sánh cô ấy với cô?



Sao phải... 



Sao...



Đào Tư cứng ngắc tại chỗ, thì ra đến cả việc so sánh với cô ta mình cũng không đủ tư cách.