Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1019 : Đại thần kiêm chức (35)

Ngày đăng: 03:13 20/04/20


Trận chung kết số lần chiến đấu tương đối nhiều, Minh Thù bận rộn thi đấu, thời gian cô và Tư Trầm gặp mặt nhau bị ít đi rất nhiều.



Danh tiếng về hành động hèn hạ của Minh Thù nhanh chóng lan xa.



Chiến đội Phượng Hoàng lần đó coi như cũng có chút danh tiếng. 



Bọn họ cảm thấy những chiến đội này về sau cũng không dám đánh với Minh Thù nữa.



Bóng ma tâm lý quá lớn.



Từ vị trí số bảy nhảy lên số ba, không biết có phải là do chiến đội Phượng Hoàng bị Minh Thù đả kích hay không, nghiễm nhiên đứng một trong ba vị trí đầu. 



HS đã chuyển vào vòng trong.



Đào Tư đi, thay thế vào vị trí của Đào Tư là một người con trai.



Trước khi vào trận đấu, đội Túi Đồ Ăn Vặt Lớn đột nhiên tuyên bố bỏ quyền thi đấu. 



Những người chơi: “???”



Tất cả mọi người vẫn chờ xem bọn họ giở trò gì với đội HS, bọn họ làm sao lại chạy mất không đánh nữa rồi?



Minh Thù đang kìm nén suy nghĩ "nhiệt tình" đập chết người chơi của cô. 



[Vì bảo vệ truyền thống tốt đẹp lão tam ngàn năm của NS, nên không còn biện pháp nào khác.]



[...] Dao của ta đâu!



Minh Thù bị những người chơi khác truy đuổi chạy khắp bản đồ trò chơi. 



Cho dù cô và ông chủ của Vấn Linh chỉ còn một chân, cũng không thể bỏ qua cho cô!



Trước đây Minh Thù tổ chức chiến đội vốn chỉ là vì phiếu đổi đồ ăn vặt, hiện tại phiếu đổi đồ ăn vặt không còn nữa cô đấu cái gì mà đấu, lãng phí thời gian.



Mà khi Minh Thù tuyên bố bỏ quyền thi đấu, trực tiếp nhận lấy vị trí số ba, lòng thù hận của Đào Tư đột nhiên tiêu tan mất. 



Cô ta muốn đứng vị trí kia, liều mạng cũng không trèo lên nổi.



Minh Thù rõ ràng có đứng ở vị trí ấy, vậy mà cô lại tùy tiện từ bỏ nó.



Quán quân mùa này một lần nữa lại là HS. 



-



Chơi xong một ván chuyên nghiệp Thanh Thu Chủng bọn họ đều tỏ vẻ không đáng tiếc, Hoàng Hạc Tây Quy vốn rất bận, sau khi cuộc thi đấu kết thúc suốt ngày không thấy bóng dáng đâu.



Giang Lưu cũng bước vào cuộc thi đại học. 



Nhật Nguyệt Trọng Quang về nhà bố mẹ để kết hôn rồi, hắn bị mọi người điều chỉnh một trận ra hồn.
Nhưng lúc cô không thoải mái, Tư Trầm có gọi điện thoại mời cô ba lần bảy lượt, cô cũng không đồng ý đi qua đó. 



-



“Sư muội, em đến rồi à.” Ngô Thanh cúi đầu, trên lầu có tiếng động rất lớn: “Nổi giận thì sao chứ, ngày hôm nay toàn gặp hoạ.”



Minh Thù hơi nheo mắt: “Ai lại chọc giận hắn rồi?” 



Ngô Thanh lắc đầu: “Không biết.”



Minh Thù chậm rãi đi tới, trợ lý Giáp và trợ lý Ất đứng dán vào nhà kính, thân thể cứng ngắc giống như tượng điêu khắc vậy.



Thấy Minh Thù đi tới, bọn họ nặn ra một cái nụ cười méo xệch: “Kỷ tiểu thư.” 



Giọng nói vô cùng to, để cho người ở bên trong có thể nghe thấy.



Nhà kính quả nhiên yên tĩnh lại, sau đó một đám người nối đuôi nhau đi xuống lầu với tốc độ như đang thi chạy nhanh một trăm mét vậy.



Trong nhà kính lộn xộn, Tư Trầm đã đập không ít đồ rồi. Minh Thù đi vào, hơi thở Tư Trầm liền tấn công cô, hắn ôm lấy Minh Thù vùi đầu trong hõm vai cô: “Vợ, khó chịu.” 



Hắn cũng không muốn nổi giận, nhưng khi không nhìn thấy cô, hắn thấy rất buồn bực.



Đặc biệt còn có một đám người ngu xuẩn, cả ngày khiêu chiến giới hạn của hắn.



Minh Thù ngón tay chạm lên khuôn mặt hắn, khẽ nâng lên nghiêng đầu hôn hắn. 



Nhẹ nhàng hôn an ủi những buồn bực của hắn.



Tư Trầm nắm lấy eo Minh Thù, ôm vào trong lồng ngực mình, đầu lưỡi cạy môi Minh Thù ngậm lấy đôi môi mềm mại thỏa thích trêu đùa.



Một lúc lâu sau, Tư Trầm buông cô ra, ôm cô thở dốc. Mãi đến khi những kích động trên người bình phục lại, hắn mới hôn Minh Thù một cái, rồi kéo cô ngồi xuống. 



Hắn từ phía sau ôm Minh Thù, để Minh Thù ngồi trên đùi hắn, rồi lôi từ trong ngăn kéo ra túi đồ ăn vặt, lặng lẽ đưa cho Minh Thù: “Đây, em ăn đi rồi để anh ôm em làm việc có được không?”



“Không mệt sao?”



Tư Trầm nói: “Anh ôm em mới yên tâm.” 



“À.”



Minh Thù cả người mềm xuống, dựa vào ngực hắn.



Không hỏi hắn vì sao tức giận, cũng không hỏi hắn bận rộn cái gì, im lặng nhìn hắn làm việc. 



Tư Trầm không liếc mắt nhìn cô thì phần lớn thời gian ánh mắt Minh Thù đều trống rỗng, không biết đang suy nghĩ gì, hắn hôn cô một cái, cô sẽ lại đưa ánh mắt đặt ở trên người hắn.



Hắn thích cô nhìn vào ánh mắt của mình.