Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1018 : Đại thần kiêm chức (34)

Ngày đăng: 03:13 20/04/20


Minh Thù thực sự ở chỗ này chờ bọn họ ở phía chính diện.



Phần lớn người chơi đều sẽ chọn chiến thuật, nên đánh người nào trước rồi sau đó giải quyết người nào tiếp theo.



“Đánh nhau tập thể thì cũng phải có ý thức của đánh nhau tập thể chứ." Minh Thù cười nhẹ: "Gọi đội trưởng của các người tới đây." 



Giọng nói của cô giống như là đang kêu đội trưởng của bọn họ tới để nói chuyện phiếm.



Không phải!



Đây là đánh nhau tập thể sao? 



Bọn họ đang thi đấu cơ mà!



Ai cùng cô đánh hội đồng chứ.



“Mặc dù tôi cảm thấy có điều gì đó không đúng nhưng cũng không có lời nào để phản bác.” 



“Tôi cũng thế…”



“Như vậy cũng được coi là đánh nhau tập thể à...”



Khán giả đều cảm thấy thế giới quan của mình sắp bị Phong Thần làm cho lệch lạc. 



Vạn Lý Lăng Không gọi cho Phương Hoàng Vu Phi, chỉ trong nháy mắt đã thấy Phượng Hoàng Vu Phi mang người đến.



Minh Thù không nói nhiều nữa, tiến tới chỗ bọn họ thi triển kỹ năng, đám Kim Dạ Nguyệt và Thanh Thu Chủng phối hợp với nhau vô cùng ăn ý.



Trận đánh tập thể chỉ trong ba giây đã nhanh chóng được hình thành. 



Các loại kỹ năng thi nhau bay loạn xạ.



Bị công kích bất ngờ, Phượng Hoàng Vu Quy không khỏi cảm thấy hoảng loạn nhưng rất nhanh đã lấy lại được bình tĩnh, bắt đầu phối hợp với đồng đội của mình.



Cuộc thi đấu chính thức được diễn ra, ai nấy đều hăng hái xem. 



Nhưng vì hiện trường lúc này đang đánh nhau loạn xạ nên không thể nhìn kỹ được.



“Giang Lưu!”



Thanh Thu Chủng hét lên một tiếng. 



Giang Lưu lập tức tiến lên, thi triển kỹ năng Xuân Phong Vũ Lộ.



Phượng Hoàng Vu Phi nhìn thấy bên cạnh Minh Thù có nhiều hơn một người, lực tấn công của cô gia tăng mãnh liệt, còn máu của hắn thì đang rụng lả tả.



Ưu điểm của kỹ năng kia là hiệu quả rất ngắn, mấy giây là khôi phục lại như lúc ban đầu. 



Phượng Hoàng Vu Phi kéo xa khoảng cách với Minh Thù.



Kiếm khách nghiêng đầu nhìn hắn, vẫn chưa tấn công mà chỉ đỡ đòn bằng kiếm: “Cho anh một cơ hội, định nhận thua như thế nào đây?”



Phượng Hoàng Vu Phi đáp lại: “Phong Hòa, ai thắng ai thua vẫn còn chưa xác định được.” 



“Có lẽ bọn tôi sẽ thắng thôi.” Minh Thù tiếp lời.
“Chẳng phải tôi đã cho anh danh phận rồi sao, còn chưa thấy thỏa mãn à?” 



Tư Trầm hiểu ý của cô: “Đó là trò chơi nên tất nhiên là không giống rồi.”



Hắn thực sự lo lắng nếu cô không hoàn toàn ở trong thế giới của hắn.



Đôi môi TưTrầm dán sát vào cổ cô khiêu khích, răng nanh ở phía trên nhẹ nhàng xẹt qua mang đến từng đợt tê dại. 



Đó là chỗ trí mạng.



Minh Thù mau chóng lấy lại hô hấp: "Anh đứng lên trước đã."



“Không muốn.” Tư Trầm càng ép cô nằm xuống: “Trừ khi em đồng ý với anh.” 



“Vừa rồi anh mới làm nũng sao?”



Tư Trầm: “...”



Ai làm nũng? 



Nói bậy!



“Nếu anh làm lại thêm lần nữa thì tôi sẽ suy nghĩ một chút đấy.”



Hứ! 



Trước đây lão tử còn ra lệnh cho biết bao nhiêu người, bây giờ lại còn là ông chủ của một tập đoàn, làm sao có thể đi làm nũng được.



Tư Trầm hít một hơi thật sâu rồi nói tiếp: “Vợ à… kết hôn với anh đi mà… Coi như anh xin em đấy, được chưa nào?”



Vừa nói hắn vừa hơi ngẩng đầu, ánh mắt còn lóe lên vài tia van xin. 



Khuôn mặt của tên tiểu yêu tinh này đúng là rất đẹp, đẹp đến nỗi ranh giới giữa nam với nữ cũng đều trở nên thật mơ hồ.



Hắn làm nũng như thế này…



Khiến người ta không cầm được lòng. 



“Để tôi suy nghĩ một chút.”



“Em phải suy nghĩ trong bao lâu?”



“Nếu anh hỏi thêm lần nữa thì khỏi phải nghĩ ngợi gì luôn.” 



Ánh mắt của Tư Trầm chợt sáng lên: “Vậy em có đồng ý không?”



Minh Thù mỉm cười trả lời: “Không, tôi từ chối.”



Ngay lập tức khuôn mặt của Tư Trầm tràn đầy sự thất vọng: “Em nhất định phải suy nghĩ thật kỹ đó, anh vừa đẹp trai lại vừa có tiền, em sờ thử xem này còn có tám múi nữa, kỹ thuật ở trên giường cũng không tồi đâu.” 



Tư Trầm kéo tay Minh Thù đặt lên người hắn, quần áo ngăn cách khá mỏng nên cảm giác thật sự không tồi chút nào.



Tư Trầm đột nhiên cúi đầu, giọng nói tràn đầy dục vọng: “Vợ à, em thơm quá, anh thật sự rất thích em…”