Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1027 : Úy nhiên hồi phong (5)

Ngày đăng: 03:14 20/04/20


Minh Thù mở cửa, thấy một đám người đứng ở bên ngoài.



Ánh mắt trước tiên từ lướt qua người Hàn Giang Tuyết, rơi vào trên người thiếu niên, cuối cùng chuyển tới cái túi trong tay Trương Mộc.



Dường như đã xác định Trương Mộc có mua đồ ăn vặt, cô mới mở cửa. 



"E hèm, tôi giới thiệu một chút, đây là Úy Nhiên. Úy Nhiên, đây là Hàn Giang Tuyết đại thần." Trương Mộc đưa Hàn Giang Tuyết tới đây, đương nhiên là vì bạn tốt của hắn.



"Ồ." Minh Thù lấy đồ ăn vặt: "Chào đại thần."



Trương Mộc: "..." Cô thật đúng là không thích đại thần rồi? Lạnh lùng như vậy? Không khoa học! Thần tượng làm sao có thể nói đổi là đổi được? 



"Xin chào." Hàn Giang Tuyết lễ phép gật đầu: "Tôi từng đọc qua "Tinh đồ" của cô."



Hàn Giang Tuyết đột nhiên nói một câu như vậy, Minh Thù ngẩng đầu nhìn hắn: "Có hay không?



Tinh đồ là một quyển đã được viết xong của nguyên chủ, viết về các vì sao. 



Các vì sao ở thế giới này không phải thứ ít được nói đến, ngược lại nó là đề tài hàng đầu, rất nhiều người viết.



Hàn Giang Tuyết nói: "Lối văn viết rất mới mẻ."



Minh Thù đột nhiên ác độc nói: "Nhưng thật ra là chép của anh." 



Hàn Giang Tuyết có một quyển sách gọi là "Tinh đồ", cảm hứng của nguyên chủ chính là bắt nguồn từ quyển sách này, thậm chí ngay cả tên đều không khác mấy.



Thế nhưng kịch bản và lối viết đều là nguyên chủ tự mình nghĩ, không sao chép của Hàn Giang Tuyết.



Đều là đại thần, cũng không tranh giành sự nổi tiếng, nguyên chủ trước đây thực sự coi Hàn Giang Tuyết là thần tượng. 



Minh Thù nói như vậy, nhưng nhiệm vụ vẫn phải là… kéo thù hận.



Hàn Giang Tuyết không có phản ứng gì, bình tĩnh nói: "Tên tương tự mà thôi."



Minh Thù mỉm cười, tiếp tục cúi đầu lấy đồ ăn vặt. 



Bầu không khí có chút ngại ngùng.



Trương Mộc kiên trì tiếp tục giới thiệu: "Đây là Mạc Vô Tình, tác giả "Hoàng giả giáng lâm"."



Mạc Vô Tình đưa tay về phía Minh Thù: "Xin chào." 



Minh Thù đưa tay ra bắt: "Xin chào." Rồi nhanh chóng thu lại, ôm chặt đồ ăn vặt.



Mạc Vô Tình: "..."



"Vị này chính là..." Trương Mộc nhìn qua người thiếu niên đang dáo dác nhìn quanh. 



Thiếu niên nghiêng đầu nhìn qua.




Thiếu niên giống như gà trống đấu bại trận, đứng ở phía sau Hàn Giang Tuyết.



Lặng lẽ ngẩng đầu trừng Minh Thù. 



Hắn đã nhớ kỹ.



Minh Thù cong khóe môi cười: "Đại thần, cậu ta dường như không phục lắm, anh có muốn dạy dỗ hắn một chút hay không?"



Thiếu niên: "..." 



Hàn Giang Tuyết liếc mắt: "Xin lỗi đi."



"Dựa vào cái gì, cũng không phải tôi muốn tới..." Thiếu niên nói thầm, quay đầu ra chỗ khác không muốn xin lỗi.



Hàn Giang Tuyết dường như có chút bất đắc dĩ: "Thật sự xin lỗi, đều là do tôi chiều thành quen." 



"Đúng vậy." Minh Thù gật đầu: "Làm như vậy chưa bị đánh chết, thực sự là kỳ tích."



Thiếu niên nghiêng đầu qua chỗ khác, tiếp tục trừng Minh Thù.



Hàn Giang Tuyết vô cùng có lễ phép thay thiếu niên nói xin lỗi. 



Minh Thù nheo mắt: "Tôi có thể hỏi một vấn đề không?"



"Ừm?"



"Quan hệ hai người là thế nào." 



Hàn Giang Tuyết sửng sốt, một lát sau mới nói: "Tôi là anh trai hắn, Sở Hàn."



Mạc Vô Tình và Trương Mộc: "..."



Bọn họ cảm thấy áy náy vì trước kia đã có những suy đoán xấu xa. 



Thiếu niên dường như bất mãn "hừ" một tiếng: "Lắm chuyện."



Minh Thù mỉm cười: "Trẻ hư đánh vài lần thì ngoan thôi."



Thiếu niên: "..." 



Đợi Hàn Giang Tuyết mang theo Sở Hồi rời đi, Minh Thù sờ lên cằm: "Nhìn ngoại hình cũng không giống mà, có một người được nhặt về à?"



Trương Mộc: "..."



Cô hỏi tôi? 



Tôi đi hỏi ai đây!