Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1029 : Úy nhiên hồi phong (7)

Ngày đăng: 03:14 20/04/20


W: Để cho nó rong chơi đi, tôi đi ăn thịt rùa trước vậy.



Trương Mộc:???



Rùa? Làm gì con rùa cơ chứ? 



Trương Mộc: Bà nó chứ, cô muốn ăn thịt Kim Nguyên Bảo ư?



Trương Mộc biết cô có nuôi một con rùa, hơn nữa còn đặt tên cho nó là Kim Nguyên Bảo.



Kim Nguyên Bảo chính là một con rùa Brazil thông thường, cô dùng mấy đồng tiền mua được nó, sau lại không biết làm sao lại có thể nuôi lớn tới như vậy. 



Minh Thù ném Kim Nguyên Bảo đang bò loạn trên mặt đất vào trong ổ của nó, trong nhà có mở lò sưởi, nhiệt độ hiện tại đang là hai mươi sáu độ, ở nhiệt độ này Kim Nguyên Bảo sẽ không ngủ đông, cả ngày sẽ hoạt bát vui vẻ.



Minh Thù chụp hai tấm hình rồi đăng lên weibo hỏi cách nấu thịt rùa.



Ngày Ngày Nhìn Xuống Dưới: Đại thần, Kim Nguyên Bảo đáng yêu như vậy, tại sao lại muốn ăn nó chứ? 



Ta Có Thể Biến To Biến Nhỏ: Hức hức, Đại thần đã lâu lắm không có đăng ảnh Kim Nguyên Bảo rồi, lần này Đại thần đăng ảnh lại muốn ăn thịt Kim Nguyên Bảo ư.



Tiểu Mê Muội Uý Nhiên Thành Phong: Kim Nguyên Bảo sống tốt nhé ha ha, Đại thần lại đùa giỡn nữa rồi.



Sao Sáng 35 Của Ngươi: Đại thần đăng cập nhật từ lúc nào vậy? Những cập nhật gần đây thật vui mà.   



Nhỏ Bé Nhỏ Bé Nhỏ: Đại thần ngài cập nhật đi, ta sẽ nói cho ngài biết Kim Nguyên Bảo nên ăn như thế nào.



Minh Thù rõ ràng là hỏi cách để ăn thịt rùa, đám người kia đột nhiên kéo tới phần cập nhật của cô để tán gẫu.



Minh Thù nhìn Kim Nguyên Bảo ở bên cạnh đang giương mắt nhìn mình, thở dài, đành quyết định tự lực cánh sinh, đi ra ngoài ăn. 



-



Lâm Dư Tâm lướt weibo vừa lúc lướt đến bài đăng lúc nãy của Minh Thù.



Thời gian đăng là mấy chục phút trước rồi. 



Xảy ra chuyện lớn như vậy, cô vẫn còn có tâm trạng làm những việc linh tinh trên weibo sao?



"Rốt cuộc cô muốn làm gì?"



Lâm Dư Tâm vừa mở phần bình luận ra vừa nói thầm. 



Vừa rồi cô ta còn không thèm tự xoá bài đăng kia đi, đây mà là phản ứng của người bình thường sao?



Lâm Dư Tâm càng nghĩ càng thấy kỳ lạ.



-



Minh Thù ở bên ngoài ăn no nê một bữa, lại còn xách túi lớn túi nhỏ đồ ăn vặt trở về.



Cô nằm ở trên ghế sô pha một lúc rồi đứng dậy ngồi vào máy vi tính, chậm rãi viết xong bài đăng của ngày hôm nay rồi đăng lên.
Minh Thù chờ xem cách giải quyết của Lâm Dư Tâm.



Chờ cả một buổi tối thật vô vị, Minh Thù ăn đồ ăn vặt đến mức buồn ngủ.



"Tích tích..." 



Minh Thù chớp chớp mắt nhìn xuống, vỗ vỗ khuôn mặt cho tỉnh táo lại, di chuyển con chuột cho màn hình sáng lên.



Tin nhắn hiện lên từ một người cô không hề quen biết.



Cá Bạc: [Ảnh] 



Đó là một tấm hình cực kỳ khủng bố.



Ôi mẹ ơi, đây là muốn doạ chết trẫm mà, ai sẽ thừa kế đồ ăn vặt của trẫm đây?



Trẫm đây đến quỷ cũng đã từng làm rồi, còn cái gì kinh khủng hơn mà chưa thấy qua cơ chứ, cái này mà doạ được trẫm sao! Thật nực cười! 



Tin nhắn được gửi tới thông qua cuộc trò chuyện nhóm, Minh Thù còn tưởng rằng là do tên não tàn Lâm Dư Tâm làm, nhưng khi nhìn lại một lần nữa thì thấy cái tên kia khá quen mắt.  



Cô tiện tay tìm hiểu một chút, cũng là một tác giả ngôn tình, danh tiếng không cao không thấp.



W: Ngươi thay mặt cho toàn thể các tác giả thể hiện sự bất mãn với ta sao? 



Ngân ngư: [Ảnh]



Bức ảnh cuối cùng gửi đến chính là ảnh chụp bài đăng của Minh Thù.



Các vị đang ngồi đây đều là rác rưởi. 



W: Là ta nói đó, thì sao chứ? Ta nói sai ư?



Dũng cảm thừa nhận, mới có giá trị hận thù.



Ngân ngư: Ngươi rất lợi hại đó. 



W: Cũng thường, cũng thường thôi! Cũng chỉ lợi hại nhất thế giới thôi mà.



Ngân ngư: Ngươi có tự trọng không vậy?



W: Tự trọng ư? Có thể ăn được không? Tiểu thư à, cả buổi tối ngươi tới đây chỉ để khen ta thôi sao? Ta đây thật ngại quá đi. 



Cá bạc:...



***



(1) ID: Tên tài khoản trên mạng. 



(2) Lầu: Là cách gọi những người bình luận trong bài đăng trên mạng xã hội.