Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 107 : Công Chúa Trấn Quốc (13)

Ngày đăng: 02:57 20/04/20


"Trấn Quốc công chúa, ngươi có cái gì muốn nói không?"



Hoàng đế nhìn về người ngồi bên cạnh không ngừng ăn, sao giờ nàng ta lại thích ăn như thế?



Minh Thù cắn một miếng bánh hoa quế, ưm một tiếng, nuốt điểm tâm xuống, lúc này mới nói:



"Không có gì để nói, chính là ta làm."



Hoàng đế liền nhíu mày: "Vì sao Trấn Quốc công chúa làm như vậy?"



Giọng nói kia rõ ràng hơi mất hứng.



Hắn là hoàng đế, nàng vô duyên vô cớ làm hại nhi nữ nhà hắn, đây chẳng phải là đang gây hấn với hắn sao?



Là bởi vì ngày hôm qua và hôm nay hắn thử nàng nên muốn phản kích sao?



Nếu Minh Thù biết suy nghĩ trong lòng hoàng đế, không biết sẽ cười đến mức nào.



Nàng chưa từng nghĩ nhiều như vậy! Chỉ đơn thuần là kéo giá trị thù hận, không muốn tùy tiện buộc mình diễn xuất.



Minh Thù bắt đầu nói bừa: "Gần đây, Vinh Hoa công chúa mệnh phạm hỏa, ta giúp nàng trừ hỏa."



Ánh mắt hoàng đế tối xuống: "Như vậy à, vậy không biết Trấn Quốc công chúa có phương pháp gì hóa giải cái này?"



"À?"



Đến phiên Minh Thù bối rối.



Hắn thật đúng là tin lời nói bừa của trẫm sao!



Minh Thù nói là hỏa khí quá lớn, nhưng hoàng đế lý giải thành hỏa hoạn, rất trùng hợp là trước đó vài ngày, cung điện của Vinh Hoa công chúa thực sự bị cháy một lần.



Bởi vì có sự tồn tại của Thần Thiên Từ, hoàng đế tin tưởng thứ đồ vật phong thủy siêu hình này.



Mà tiên tri học trong Thần Thiên Từ, sẽ đoán mệnh xem tướng, nên chuyện này không kỳ lạ, bởi vậy hắn mới hỏi như thế.



Minh Thù bấm bấm tay, đặt tay lên môi: "Vinh Hoa công chúa mỗi ngày ở trong hồ ngâm một canh giờ, bảy bảy bốn mươi chín ngày là được."



"Cái gì?"



Vinh Hoa công chúa kinh hãi: "Phụ hoàng, ngài đừng nghe nàng ta nói bậy, nàng ta căn bản là cố ý hạ nhục ta."



Ở trong hồ ngâm một canh giờ, điều này sao có thể, nàng nhất định là nói vớ vẩn, cố ý hại mình.



Minh Thù vắt hết óc tiếp tục xàm ngôn: "Hồ nước cùng thổ giáp giới, mà thổ và thủy đều có thể áp lửa."



Nghe qua thì rất có đạo lý, nhưng trên thực tế cơ bản không có căn cứ.



"Được rồi, hay là Trình tiểu thư cũng cùng Vinh Hoa công chúa ngâm luôn đi."



Minh Thù vô cùng dịu dàng nói một câu.
"Không có."



Lão hồ ly kia muốn làm khó trẫm, cũng phải có bản lãnh mới được.



Từ chủ gật đầu: "Ngươi theo ta, ta có việc nói với ngươi."



Minh Thù giao hạt sen cho Tri Kỳ, mỉm cười:



"Giúp ta làm thành canh hạt sen được chứ?"



"Vâng, công chúa."



Công chúa cười lên thật đẹp mắt.



Không đúng, công chúa lấy hạt sen ở đâu?



Từ chủ mang theo Minh Thù, đến phòng nghị sự của Thần Thiên Từ, đóng cửa lại, ngoài cửa còn có người canh chừng, thần bí vô cùng.



Xác định hoàn cảnh an toàn, Từ chủ mới nói: "Về chuyện ám sát, ngươi biết bao nhiêu?"



Minh Thù phủi ghế ngồi xuống chống cằm:



"Có một thích khách nói, ta cản đường gì đó."



Ánh mắt Từ chủ hạ xuống: "Còn những thứ khác thì sao?"



Minh Thù lắc đầu, manh mối nàng biết cũng chỉ có thể.



"Chỗ ta tra được một ít tin tức."



Từ chủ đưa một phong thư, đến trước mặt Minh Thù.



Minh Thù mở thư, mặt không đổi sắc đọc nó.



"Những người này muốn làm gì? Tạo phản sao?"



Từ chủ âm trầm: "Thiên hạ phân rồi hợp, hợp rồi phân, mà cản trở lớn nhất của bọn họ chính là Thần Thiên Từ chúng ta. Nếu thật sự ngươi gặp chuyện không may, Thần Thiên Từ nhất định sẽ không ngồi yên đứng nhìn, đến lúc đó xảy ra chút gì ngoài ý muốn, gây xích mích quan hệ của Thần Thiên Từ và hoàng thất..."



Minh Thù nhướng lông mày: "Nói như vậy, ta thật sự chính là hòn đá cản đường, vậy thật ngượng ngùng đó."



Năng lực tiên đoán của nàng và Thần Thiên Từ, đều là những thứ những người này muốn diệt trừ.



"Những người đó sẽ không từ bỏ ý đồ, khoảng thời gian gần đây ngươi phải cẩn thận."



"Ừ, ta biết rồi."



Minh Thù nhìn Từ chủ đứng một bên, cười tủm tỉm hỏi:



"Từ chủ, có phải Thần Thiên Từ đã không cần hoàng thất?"