Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1070 : Thủ lĩnh tại thượng (19)

Ngày đăng: 03:14 20/04/20


Có thể tiêu diệt bộ tộc Báo Đốm, có thể không khiến người ta kiêng kỵ sao?



"Vũ khí trên tay của cô ta thật lợi hại." Hồ Cửu nói: "Nếu chúng ta có thể sở hữu nó, khẳng định cô ta không phải là đối thủ của chúng ta."



"A Cửu cô yên tâm, chờ tôi khỏe rồi, tôi nhất định làm cho cô một cái." Thương Tu cam đoan. 



"Tôi... tôi không phải có ý đó." Hồ Cửu lắc đầu, thể hiện mình không phải là mơ ước có vũ khí của Minh Thù: "Tôi chỉ cảm thấy chúng ta sở hữu vũ khí sẽ không được như vậy..."



"Tôi biết." Thương Tu nắm tay Hồ Cửu.



"Chuyện này... đợi ngày mai kết thúc, tôi lại thương lượng với bọn họ một lát." Ánh mắt Nhiếp Phàm từ trên bàn tay bọn họ đang nắm nhau đảo qua: "Không thể bỏ mặc Vu Linh mà không quan tâm." 



Hắn lại nhìn về phía Thương Tu: "Thương Tu, còn ngươi?"



"Cô ta dám ra tay với A Cửu, đương nhiên ta sẽ không bỏ qua cho cô ta." Thương Tu nghiến răng nghiến lợi, hiện tại hận không thể giết chết Minh Thù.



"A Tu, A Phàm..." Hồ Cửu cảm động nói. 



Mặc dù Thương Tu và Nhiếp Phàm không hợp nhau, thế nhưng dưới sự điều chỉnh của Hồ Cửu, ba người ở chung coi như hòa bình.



Hồ Cửu nhìn Thương Tu đã ngủ rồi, cùng đứng với Nhiếp Phàm đang gác đêm ở bên ngoài, đáy mắt hiện lên một tia cảnh giác.



Những người thú này, là những công cụ giúp cuộc sống của cô được tốt hơn, cô muốn giống như Ôn Noãn được bọn họ cưng chiều nâng niu, muốn gì được nấy, ai cũng không dám đối nghịch với cô. 



Có điều bây giờ...



Việc quan trọng nhất là diệt trừ Dao Lạc.



-



Trời vừa tờ mờ sáng, Minh Thù liền thấy người thú cao lớn lúc trước bị cô đánh dẫn một tộc nhân ở bên ngoài về, còn kéo theo không ít thú săn.



Người thú cao lớn bảo tộc nhân kia thả con thú ở giữa, hắn thì đi tìm thủ lĩnh Chó Mực.



Người thú của bộ tộc xung quanh lần lượt tỉnh lại, rõ ràng Danh Chiết ngủ không ngon nên cả người không có tinh thần. 



Minh Thù đang ăn đồ ăn vặt được đổi lấy từ chỗ Hài Hòa Hiệu, Hài Hòa Hiệu vẫn là hệ thống làm việc rất tốt, đến cả gói đồ trên tay cô thế này cũng không khác đồ đóng gói là mấy.



Cho nên người khác thấy, cũng sẽ không nghi ngờ.



"Bọn họ bắt nhiều thú săn như vậy làm gì?" Giọng nói nghi hoặc từ người bên cạnh Ôn Noãn phát ra. 



"Sở thích của thần thú khá lớn?" Minh Thù đoán mò.



"..."



Nghe nói một lát nữa phải cúng tế, vì tên hung thủ kia không tôn trọng thần thú, sợ thần thú tức giận, bọn họ muốn nhận lỗi với thần thú và cầu xin tha thứ. 
Người trên đài cúi thấp đầu vẫn không nhúc nhích, không biết sống hay đã chết.



"Đây chính là hung thủ?"



"Là chủng tộc gì?" 



"Chưa thấy qua…"



Đối mặt với câu hỏi của những người thú, thủ lĩnh Chó Mực giải thích: "Ta cũng không biết, lúc bắt hắn, thế nhưng bỏ phí không ít sức lực."



"Hắn làm sao cùng..." Người thú vừa nói chuyện nhìn về phía nữ… đầu bếp bên cạnh Minh Thù: "Gần giống với bộ dạng kia?" 



Ôn Noãn là người bên cạnh Minh Thù, trên người vẫn còn tồn tại lời nguyền đáng sợ của Vu Linh, lúc trước cho dù có người thú hiếu kỳ cũng không ai dám hỏi.



Lúc này hành động của toàn bộ người thú đều tập trung ở trên người Ôn Noãn, Ôn Noãn sợ hãi trốn ra phía sau Minh Thù, âm thầm nắm chặt cây súng. Dường như thủ lĩnh không có chỉ cho cô cách làm sao bóp được cây súng!



Người ở trên đài, quả thực không có bất cứ đặc thù gì của người thú, ngược lại lại càng tương tự như Ôn Noãn. 



Giống như một con người.



"Là chủng tộc mới gì sao?"



"Thủ lĩnh Dao Lạc, giống cái bên cạnh ngươi là?" Người thú to gan trực tiếp hỏi. 



Minh Thù đang giữ cái giá của thủ lĩnh: "Liên quan gì tới ngươi?"



Muốn cướp nữ đầu bếp của trẫm, đừng nói tới cửa ngay cả kẽ hở cũng không có!



Ôn Noãn ngắm một bên má Minh Thù, khóe miệng cô chứa đựng nụ cười nhạt, mặt trời mới mọc từ bên sườn, tựa như dát lên cho cô một tầng ánh sáng nhàn nhạt. 



Cô đứng ở trong ánh sáng, thân thể nhỏ nhắn mà dẻo dai, làm cho người khác không thể khinh thường.



Ôn Noãn nuốt một ngụm nước bọt, đột nhiên cảm thấy thủ lĩnh thật đẹp trai là chuyện gì xảy ra?



"Người bắt được hình dạng giống với người bên cạnh ngươi, ai biết được bọn họ có phải đồng bọn hay không." 



Là Thương Tu đang nói chuyện.



Hồ Cửu mặc dù có ý ngăn cản Thương Tu, nhưng không thể thành công.



"Nói rất có đạo lý..." 



"Loại chủng tộc kỳ lạ như vậy, chúng ta có thể chưa thấy qua, sao lại đột nhiên xuất hiện hai người."



"Trong khoảng thời gian ngắn giết chết bao nhiêu là người thú, làm sao có thể không có đồng bọn."