Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1074 : Thủ Lĩnh Tại Thượng (23)

Ngày đăng: 03:14 20/04/20


Vân Hoang không phải là ngốc, chỉ số thông minh của hắn rất bình thường, chỉ là có chút... không giống con người.



Ý trên mặt chữ.



Hắn không thích tiếp xúc tiếp xúc với người thú, cũng không thích ngẩng đầu nhìn người khác, càng không thích nói chuyện. 



Đa số mọi lúc đều cúi đầu, tựa như đắm chìm trong thế giới của chính mình.



Cũng không cần ăn cơm và ngủ, quả thực như thành tinh.



Một người không có hô hấp, không có tim đập, còn có thể vui vẻ đoán rằng cũng thành tinh rồi. 



Minh Thù mang Vân Hoang về, bên ngoài đã sớm long trời lỡ đất.



Cái gì Vu Linh xuất hiện, sát hại người thú, khinh thường người thú...



Vu Linh chưa trừ diệt, bộ tộc người thú không được yên ổn. 



Các tộc nhân bộ tộc Khổng Tước lo lắng không thôi, người bên cạnh thủ lĩnh không phải giống đực giống bọn họ, là tên sát thủ gần đây giết hại người thú sao?



Khinh thường người thú phải bị báo ứng.



Nhưng ngẫm lại... 



Thủ lĩnh bọn họ còn có một danh hiệu Vu Linh, bọn họ lại bình tĩnh không ít.



Ban đầu là khuất phục vũ lực của Minh Thù, thế nhưng gần đây bọn họ dần dần bắt đầu chấp nhận vị thủ lĩnh mới này.



Từ khi cô làm thủ lĩnh, bọn họ không cần lo lắng bộ tộc khác quấy rầy, càng không cần lo lắng về thức ăn. 



Cho nên bên ngoài ầm ĩ sôi sùng sục, sơn cốc vẫn bình thường như cũ.



Minh Thù nằm trên sân cỏ phơi nắng, Vân Hoang đứng một bên như cây cột, cúi đầu không nhúc nhích.



"Ngồi xuống." Minh Thù gọi hắn. 



Vân Hoang đến đây ba ngày, ngoại trừ đêm hôm đó, sau đó hầu như không có nói chuyện nhiều với cô.



Minh Thù giận hắn cũng không có phản ứng, cái này thì hết cách rồi, một người cô không thể chọc nổi.



Vân Hoang không động đậy, Minh Thù dang tay kéo hắn. 



Cơ thể Vân Hoang lung lay, trực tiếp bị Minh Thù kéo xuống ngã vào lòng Minh Thù.



Cơ thể Vân Hoang luôn mềm mại, như một cây bông mát mẻ, mùa hè ôm nhất định thoải mái.



Tâm trí Minh Thù bay loạn, cũng không còn chú ý tới tư thế bọn họ lúc này có chút mờ ám. 



Một lát sau, Minh Thù phát hiện Vân Hoang nằm sấp trên người mình, nhìn xương quai xanh của cô không chớp mắt.




Minh Thù: “...” Chẳng trách đây là một thế giới vì tình yêu, nữ chính không có chí lớn, ngoại trừ hạnh phúc với nam chính đến già thì không muốn làm gì nữa.



Không phải... loại không tiến bộ này cũng có thể làm nữ chính sao? 



Nói công bằng đây sao?



Lúc chạng vạng Minh Thù dạy dỗ đầu bếp nữ không tiến bộ, buổi tối đầu bếp nữ kéo một người thú đến cho cô.



Trẫm kêu ngươi tiến bộ sự nghiệp, không kêu ngươi tiến bộ về đối tượng! 



Minh Thù nhìn nửa ngày không nhìn ra đây là gì... nửa người đều là máu.



"Chết rồi à?" Minh Thù đang ăn khoai lang ở bên cạnh: "Lấy ra nhanh lên, đừng có cái gì cũng đem đến đây, ta cũng không thu rác."



"Không... Không phải chứ!" Ôn Noãn lưỡng lự liếc hắn một cái, chỉ vào bộ ngực phập phồng: "Ngươi xem, không phải hắn vẫn còn thở dốc sao? Còn có thể cứu giúp mà." 



“Ha ha.”



Ôn Noãn: “...”



Cô cười cái gì? Chẳng lẽ không thể cứu chữa sao? 



"Thủ lĩnh, thủ lĩnh, không thấy Vân Hoang đâu."



Danh Chiết vội vã chạy vào, thấy người thú bên cạnh Ôn Noãn, sợ đến thở hốc vì kinh ngạc.



Thủ lĩnh đánh bộ lạc nào vậy? 



Đây cũng quá hung tàn rồi.



Minh Thù nhíu mày: "Không thấy? Cái gì gọi là không thấy?"



Danh Chiết hoàn hồn: "Người vừa kêu tôi đưa nước qua, tôi tìm một vòng cũng không tìm được, cả cái sơn cốc cũng tìm khắp một lần." 



"Không ai thấy hắn đi đâu sao?"



Danh Chiết nuốt một ngụm nước bọt: "Tôi đều hỏi qua rồi, tộc nhân không thấy qua. Tộc nhân bảo vệ sơn cốc cũng không thấy hắn ra ngoài."



Minh Thù nhấc chân rời khỏi, vì để cho Vân Hoang thoải mái, Minh Thù cố ý kêu tộc nhân xây dựng một căn phòng nhỏ, nhưng lúc này trong phòng trống rỗng, Vân Hoang tìm không thấy tung tích. 



Minh Thù lại tìm trong sơn cốc một vòng, người nào cũng chưa từng thấy qua hắn.



Trên người Vân Hoang mặc quần áo hiện đại, cực kỳ dễ nhận ra, chỉ cần thấy tuyệt đối sẽ không quên.



Hắn từ trong sơn cốc... 



Biến mất?