Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1094 : Tường vy cấm khúc (4)

Ngày đăng: 03:15 20/04/20


Nguyên chủ rất ít khi lên lớp, cho nên cô xuất hiện ở lớp học khiến cả lớp rất kinh ngạc.



Nguyên chủ nổi tiếng trong Huyết tộc, ở trường cũng nổi tiếng như vậy… côn đồ vi phạm nội quy.



“Sao cô ta lại đến…” 



“Tôi còn tưởng rằng cả học kỳ này cũng không thấy được cô ta cơ.”



“À, lần trước tôi thấy cô ta và nam thần Đồng Diệp ở cùng một chỗ, có phải bọn họ quen biết nhau không?”



“Không thể nào, nam thần Đồng Diệp sao có thể không có mắt nhìn người mà quen với cô ta như vậy được.” 



“Phất Vũ đẹp quá, chỉ là tính cách hơi…”



Đám sinh viên xì xào bàn tán, không ảnh hưởng gì đến Minh Thù.



Cô ném tất cả những đồ đạc ngổn ngang trên bàn mình vào túi xách không biết đã bao lâu không dùng đến, sau đó mang túi xách rời đi. 



“Cô ấy đi đâu vậy?”



“Không học nữa ư?”



Đợi sau khi Minh Thù rời khỏi, có người đi theo ra ngoài, phát hiện Minh Thù đến lớp năm hai. 



Vì giá trị thù hận và cục cưng, đương nhiên phải đổi một lớp khác.



Có điều giáo viên ở đó có chút khó xử, dù sao nếu thực sự để học sinh tự do đổi lớp, sau này học sinh cứ thế muốn đổi là đổi ư? Chẳng phải trường học sẽ loạn lên sao.



Cuối cùng Minh Thù tìm đến Đồng Diệp, Đồng Diệp cho Minh Thù lý do học bù… không biết là đã âm thầm làm gì… thành công cho Minh Thù đổi lớp. 







Lớp năm hai.



Học sinh ngồi vị trí gần cửa sổ đang cúi đầu nhìn di động. 



… Đoạn video bị cướp mất rồi.



Cô gái khẽ nhíu mày, ngón tay trắng mịn khẽ gõ nhẹ.



… Bị ai cướp mất? 



Cô gái vẫn chưa hồi phục, một cô gái khác liền chạy tới chỗ này: “Sa Sa, vừa rồi tôi nghe nói Phất Vũ kia chuyển tới lớp chúng ta.”



Quan Sa ngẩng đầu lên, vẻ nghi hoặc ngập tràn gương mặt yêu kiều: “Gì cơ?”



“Chính là Phất Vũ bị trường liệt vào danh sách học sinh cần chú ý, cô ta sắp chuyển đến lớp chúng ta. Nói cũng lạ, có họ Phất sao? Trước giờ tôi chưa từng nghe thấy…” 




Minh Thù thả ống hút ra, nhắc nhở bọn họ: “Mọi người tốt nhất là khóa cánh cửa trước mặt lại.”



Đám nữ sinh đồng loạt nhìn về phía Minh Thù. 



Tình địch hư hư thực thực vừa mới phong của bọn họ… mà lại nhắc nhở bọn họ?



Nhớ trước kia mỗi lần dạy dỗ Quan Sa, không phải bị vận may của Quan Sa tránh được thì chính là gặp Sở Việt, cuối cùng đám nữ sinh quyết định khóa cánh cửa trước mặt lại.



Quan Sa là Huyết tộc, sao không biết mấy trò mèo này. 



Có điều đám nữ sinh này càng ghen tỵ cô ta lại càng đắc ý trong lòng, trước đây cô ta cũng như những nữ sinh này, bây giờ cô ta lại là đối tượng ghen tỵ của bọn họ.



Có lúc Quan Sa còn cố ý giả vờ để tranh thủ sự bảo vệ của Sở Việt.



Cho nên khi Quan Sa quay về, biết rõ có bẫy vẫn dứt khoát đẩy cửa bước vào. 



"Rào rào…"



Cả chậu nước tưới lên người Quan Sa.



Đám nữ sinh vẫn chưa kịp vui mừng thì đã thấy Sở Việt vừa rời khỏi lại quay lại, khoác áo khoác lên người Quan Sa. 



Ánh mắt lạnh lùng của Sở Việt đảo qua phòng học: “Ai làm?”



Khí thế trên người Sở Việt tản mát ra quá dọa người, mấy nữ sinh kia không dám lên tiếng.



“Tôi.” 



Minh Thù lười biếng nhấc tay.



Đám nữ sinh không thể tin được nhìn về phía Minh Thù.



Cô… Cô lại đổ vỏ cho bọn họ ư? 



Đồng Diệp nhìn bọn họ sợ đến ngây người, quên cả phản ứng.



Sở Việt nhíu mày: “Vì sao làm vậy?”



Minh Thù chống cằm, cười rồi nói: “Chẳng vì sao cả.” 



Sở Việt tỏ vẻ lạnh lùng: “Cô đang gây hấn với tôi?”



Hắn là Huyết tộc, Phất Vũ cũng là Huyết tộc, Sở Việt cho rằng như vậy cũng không có vấn đề gì.



“Không phải.” Minh Thù khẽ đưa ngón tay chỉ vào Quan Sa: “Tôi đang chọc tức cô ta, anh đừng tự dát vàng lên mặt mình.”