Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1096 : Tường Vy Cấm Khúc (6)

Ngày đăng: 03:15 20/04/20


“Không có tay hay không có chân? Nếu không muốn làm tôi có thể xin hiệu trưởng cho cô vào diện tàn tật được chăm sóc đặc biệt, nhưng trước đó...”



Nữ sinh trước cửa cười cười nói nói, đôi mắt ôn hòa toàn thân đều lộ ra vẻ hiền lành.



Giọng nói cũng nhẹ bỗng, nhưng nội dung lại làm cho người ta sởn tóc gáy. 



“Cô phải mất đi tay chân của mình trước đã.”



Sắc mặt người bạn học kia trắng bệch, chạy qua cướp cây chổi trong tay Liễu Loan Nguyệt.



Phòng học còn có học sinh chưa rời khỏi, nhanh chóng dọn đồ đạc chuồn ra cửa sau. 



Dọa chết người.



Sao Phất Vũ này lại ở trong lớp bọn họ chứ.



Chạy mau! 



Liễu Loan Nguyệt mờ mịt nhìn Minh Thù, không biết vì sao cô xuất hiện ở nơi này.



Minh Thù đi vào phòng học, nắm tay Liễu Loan Nguyệt, cầm một cái điện thoại di động màu hồng bỏ vào trong tay cô.



Tay cô ấy rất lạnh, như không phải nhiệt độ thông thường, nhưng vô cùng mềm mại nhẵn nhụi như tơ lụa. 



Liễu Loan Nguyệt nhìn điện thoại di động, trong đầu lập tức hiện lên chuyện ngày hôm qua sau khi tan học.



Đây là điện thoại ghi lại hình hôm qua.



Liễu Loan Nguyệt chợt nắm chặt điện thoại di động, luống cuống nhìn Minh Thù. 



“Cất đi.” Minh Thù mỉm cười: "Coi như đây là thù lao, có thể... cho tôi cắn cô một cái hay không?"



Liễu Loan Nguyệt: “...”



Cô ta là chó sao? 



Tại sao muốn cắn mình?



Liễu Loan Nguyệt mơ mơ màng màng theo Minh Thù rời khỏi phòng học, mãi đến khi đi tới con đường nhỏ trong vườn trường cô mới hoàn hồn: “Cô... sao cô đem thứ này về?”



Minh Thù cắn ống hút, Thiên Sứ Ca rất có trách nhiệm, ống hút có màu nhìn không thấy chất lỏng bên trong màu gì. 



Nhưng...



Cô uống hết hai hộp rồi, không no sao?



“Hù dọa một chút là có thể lấy về, không có gì khó cả.” 



Liễu Loan Nguyệt cắn môi dưới, đối với cô ấy không khó... nhưng đối với cô rất khó.



"Tôi cũng không biết vì sao bọn họ lại muốn đuổi tôi đi như vậy!" Liễu Loan Nguyệt cúi thấp đầu: "Có lẽ lúc đầu khi tôi thi đậu nơi đây, nên nghe lời của người khác đem danh sách này bán cho người khác, tôi thì nên học một trường bình thường."
Minh Thù: “...” Thần kinh sao! 



Minh Thù cắn khẩu phần lương thực an ủi, quyết định đi đến Thiên Sứ Ca.



Khẩu phần lương thực ngày hôm qua không đủ cô ăn.



May mắn là nguyên chủ đã là ma ca rồng mấy trăm năm, chắc là đủ cho cô ăn đến lúc chết. 



Lúc trước Minh Thù từ hệ thống cửa hàng đổi đồ ăn vặt thử một chút.



Ước chừng là do đặc thù cấu tạo của thân thể, đồ ăn vặt ăn không có bất cứ mùi vị gì.



Trời! 



Cố gắng làm ma ca rồng vậy!



Coi như là tiết kiệm!



-



Bồi bàn Thiên Sứ Ca thấy cô gái xinh đẹp trước mặt, rất kiên nhẫn: "Phất Vũ đại nhân, rất xin lỗi, chỗ chúng tôi không cung cấp bán sỉ."



Làm việc ở đây lâu như vậy, lần đầu tiên nghe được có Huyết tộc phải tiếp máu liên tục.



Dù sao Huyết tộc là sinh vật đặc biệt ăn một lần thì rất lâu mới ăn nữa. 



Minh Thù dựa vào lý lẽ biện luận: "Tôi dùng tiền tại sao không cung cấp?"



Bồi bàn vẫn kiên nhẫn, cố gắng khuyên bảo: "Đây là quy định. Hơn nữa Phất Vũ đại nhân... Mỗi tháng lượng cung ứng đều bị hạn chế, số lượng cô cần quá lớn, dù cho chúng tôi muốn cho cô cũng không có nhiều hàng như vậy."



Đó là máu! 



Không phải nước, mở vòi nước ra là có thể chảy ra.



Minh Thù: “...” Không cần lo lắng không có tiền, hiện tại lo lắng ở đâu có nhiều hàng như vậy.



Đột nhiên có chút hoài niệm thế giới Huyết tộc kia. 



Uống máu là hợp pháp.



"Máu nhân tạo thì sao?" Minh Thù lùi lại cầu thứ khác.



Bồi bàn làm hết phận sự khuyên ngăn: "Tuy là máu nhân tạo giá cả khá là rẻ, nhưng cũng không thể cung cấp cho cô số lượng nhiều, máu nhân tạo cũng không thể uống nhiều." 



Máu nhân tạo này có hai chữ nhân tạo, đối với những Huyết tộc thích máu mà nói, đồ giả vẫn chính là đồ giả.



Mặc dù bây giờ ở bên ngoài cấm tùy tiện cắn người, đề xướng bảo vệ máu nhân tạo.



Thế nhưng kỹ thuật tạo máu nhân tạo vẫn chưa hoàn thiện lắm, vì để thân thể khỏe mạnh, những Huyết tộc giàu có sẽ dùng tiền mua máu tươi hằng tháng