Hệ Thống Xuyên Nhanh: Boss Phản Diện Đột Kích

Chương 1097 : Tường Vy Cấm Khúc (7)

Ngày đăng: 03:15 20/04/20


Minh Thù khó khăn lắm mới chạy tới được nơi bán khẩu phần lương thực, thở phì phò rời khỏi Thiên Sứ Ca.



Tại sao hệ thống cửa hàng chỉ có đồ ăn vặt!



[Ký chủ, tôi sẽ cải tiến.] 



"..."



Trẫm sẽ tin ngươi sao?



Trước đó ngươi nói sẽ cải tiến chuyện tiểu yêu tinh đánh nhau, kết quả thì sao? Bây giờ vẫn còn đó! 



[Bây giờ là xã hội hài hòa.]



Minh Thù cười ha ha.



Ngươi hài hòa sao? 



Ngươi hài hòa bộ môn nào vậy?



Cả ngày không giựt dây trẫm làm phụ nữ cặn bã thì giựt dây trẫm làm chuyện xấu. Ngươi hài hòa sao? Ngươi hài hòa sao! Lấy cái tên hòa hài, thực sự tưởng mình hài hòa sao, không mất mặt sao!



[Trên lý thuyết mà nói... tôi không có mặt, ký chủ.] 



Minh Thù: "..."



Có hệ thống như vậy, trẫm còn có thể nói cái gì nữa?



[Nhiệm vụ phụ: Dạ du hiệp.] 



Minh Thù: "... "



Cái này là nhiệm vụ quái quỷ gì vậy?



Sao không nói là người nhện luôn đi? 



[Gợi ý: Hãy hoàn thành hai mươi việc nghĩa giúp người.]



"Sao?" Không cho trẫm làm phụ nữ cặn bã nữa sao?



[... ] Không đi con đường kia nữa phải không? 



Minh Thù rên một tiếng, thấy việc nghĩa phải giúp người, thấy ai đây? Cảnh sát sẽ phát đồ ăn vặt cho trẫm sao?



[Yêu cầu: Người hành hung phải là Huyết tộc.]



"Hài Hòa Hiệu ngươi thay đổi rồi!" Minh Thù vô cùng nghiêm túc phê bình: "Trước đây ngươi chưa từng có yêu cầu, sao bây giờ lại có yêu cầu rồi!" 



[Gợi ý: Hãy hoàn thành hai mươi việc nghĩa giúp người. Người hành hung phải là Huyết tộc.]



Minh Thù: “...” Có câu bà nó muốn nói cho Hài Hòa Hiệu nghe.



Hài Hòa Hiệu lý trí chọn bỏ chạy. 



Minh Thù đứng trước Thiên Sứ Ca, ngẩng đầu nhìn trời, cô phải đi đâu mới thấy được việc nghĩa mà giúp người đây?
Tên bím tóc nhìn về kiến trúc cổ quái của tòa nhà trước mặt: "Chạy!" 



Hai người kéo tên đàn em thứ hai đang run cầm cập ở dưới đất dậy, chạy thật nhanh về đường ban nãy.



Lúc bọn hắn chạy không bao lâu, Minh Thù chầm chậm từ bên trong đi ra, nhìn chỗ lúc nãy ba tên côn đồ đứng cũng không quan tâm lắm, thuận tay báo cảnh sát.



-



Rất nhanh thì cảnh sát cứu được hai cô gái trong tòa nhà này.



Cơ thể hai cô gái bị thương khá nặng, nói là mình nhìn thấy quỷ hút máu.



Còn nói quỷ hút máu bị người khác giết chết rồi. 



Thế nhưng bác sĩ kết luận rằng hai cô gái này chỉ là quá sợ hãi mà thôi.



Nhưng bây giờ còn chưa tìm được hung thủ.



Huyết tộc đối với tin tức như vậy khá mẫn cảm, Đồng Diệp thừa dịp thầy đang giảng bài ở phía trước, nhỏ giọng hỏi cô: "Phất Vũ, cậu nói những tin tức này là thật hay là giả?" 



"Đương nhiên là thật."



“Sao cậu biết?”



"Vì là tôi báo cảnh sát mà." 



"..."



Đồng Diệp cổ quái nhìn Minh Thù.



Những nơi giống Lộng Thủy Cảng, đều là những người vừa mới đặt chân tới thành phố này chưa có sự nghiệp trong người. 



Hoặc là những người phạm tội, làm những nghề nghiệp không đàng hoàng, ở nơi đó mất tích cũng rất bình thường.



Cũng không có ai quan tâm những người đó đi đâu.



Cho nên Huyết tộc sẽ chọn đi săn ở chỗ này. 



Ai cũng biết Huyết tộc là những tên bại hoại, không đáng làm bạn, nhưng những việc không liên quan đến bọn họ thì bọn họ cũng sẽ không quan tâm.



"Phất Vũ, cậu... có phải là bị bệnh hay không? Sao lại bắt đầu quan tâm những chuyện vớ vẩn này rồi?"



Giọng nói tức giận của thầy vang lên: "Đồng Diệp, đi lên giải câu này." 



Minh Thù cười với hắn.



"Phất Vũ, em cũng lên."



Minh Thù: "..." 



***



(*) Tam giáo cửu lưu: Ba giáo phái là Nho giáo, Phật giáo, Đạo giáo và chín học phái lớn thời Chiến quốc là: Nho gia, Đạo gia, âm Dương gia, Phật gia, Danh gia và Mặc gia, Tung Hoành gia, Tạp gia, Nông gia. Từ này dùng chỉ đủ mọi hạng người trong xã hội.